BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 245

Uyển, cả Á huyệt cũng bị phong tỏa, nên Đại Uyển không nói được chữ
nào.

Nếu Tạ Ngọc Luân biết Đại Uyển nhìn thấy chuyện gì, nhất định cũng

giật mình, rất tiếc chính cô cũng không biết, nên cô vẫn còn cười rất thích
chí.

Tạ Ngọc Luân cười khúc khích:
- Bây giờ mi sắp biết được cảm giác lúc ấy của ta rồi, bởi vì ta cũng sẽ

dùng cách ấy với mi, ta cũng sẽ cho Mã Như Long ngắm thân thể của mi.

Mã Như Long chưa ngủ. Y muốn trò chuyện cùng Du Lục một chút,

nhưng Du Lục vừa ngả mình xuống chiếu là ngủ vùi. Du Lục chẳng phải
người trong chốn giang hồ, không ai biết y nên y không hưởng danh vọng
gì, mà y cũng không có những phiền não của kẻ có tên tuổi.

Mã Như Long than thầm, y cũng hy vọng làm một người bình thường

như Du Lục, mỗi cuối ngày ngả mình xuống giường là có thể ngủ ngay
được. Đáng tiếc y là Mã Như Long.

Cửa sổ nửa mở nửa khép, tiếng gió ngoài song đang rít nhẹ, bỗng Mã

Như Long nhìn thấy ngoài cửa sổ có người vẫy tay với y. Tạ Ngọc Luân
đang ra dấu bảo y ra ngoài.

Đôi mắt cô sáng long lanh:
- Ta dắt ngươi đi xem cái này, bảo đảm ngươi nhất định rất thích.
Tạ Ngọc Luân cười thích thú, ra chiều bí mật, Mã Như Long đương

nhiên không dằn được phải đi theo cô. Họ trở về phòng Tạ Ngọc Luân và
Đại Uyển, trên mặt đất có hai chiếc chiếu.

Tạ Ngọc Luân đã đặt Đại Uyển nằm trên một chiếc chiếu, dùng chiếc kia

che phủ lại.

Cô nói:
- Ngươi giỡ chiếu ra xem đi, xem đầu này trước rồi hẳn xem đầu kia.
Tạ Ngọc Luân muốn cho Mã Như Long nhìn thấy chân của Đại Uyển

trước, sau đó nhìn mặt Đại Uyển. Mã Như Long làm theo lời cô, xem xong
một đầu y đã biến sắc, vừa xem nốt đầu kia mặt y lộ vẻ như vừa bị ai đâm
một dao.

Tạ Ngọc Luân lại cười khanh khách:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.