BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 268

- Phải rồi, ta cũng có gặp qua loại người này, có thể phát ra tiếng nói từ

bụng, rõ ràng là nghe giọng phát ra từ chỗ khác nhưng thực chất là từ trong
bụng kẻ đó.

Thiết Chấn Thiên lại thở ra:
- Hèn gì lúc ấy ta có cảm giác tiếng của “Vô Thập Tam” thật quái lạ, mà

nghe như bên tai.

- Thiết huynh có đoán ra người đó là ai chăng?
- Đương nhiên là Vương Vạn Võ, vì hắn vốn không cần tự chui vào lưới.

Hắn đến tiệm tạp hóa là cố tình muốn phóng đại mọi chuyện, để chúng ta
tin rằng Vô Thập Tam tài năng vô song, và tin kẻ giả mạo kia là Vô Thập
Tam thật.

- Do đó sau đó hắn mới bị hạ sát để bịt miệng.
Thiết Chấn Thiên cười nhạt:
- Hạng người ấy có chết thế cũng đáng.
Còn Mã Như Long thì phải lãnh nhận hậu quả gì?
Thiết Chấn Thiên siết chặt quả đấm:
- Chúng ta lên trên chờ hắn, xem thử hắn còn gì để nói chăng.
Y định kéo Du Lục cùng đi, thì Tạ Ngọc Luân nãy giờ vẫn im lặng, lúc

này lên tiếng:

- Hai vị chờ một chút.
- Còn chờ gì nữa?
- Tôi có vật bị rớt ở đây, tôi nhất định phải tìm lại rồi mới đi.
Tạ Ngọc Luân rớt mất vật gì? Tại sao lại có vật rơi tại đây?
Cô quả thật có đánh rơi ba viên trân châu, dường như là bị đứt ra từ một

xâu chuỗi. Cô tìm thấy ba hạt châu trong một góc cạnh ngõ ra.

Thiết Chấn Thiên và Du Lục đều cảm thấy quái lạ, cùng hỏi:
- Hạt châu của cô đánh rơi?
- Phải.
- Đồ của cô làm thế nào lại đánh rơi tại đây?
Câu trả lời của Tạ Ngọc Luân thật bất ngờ:
- Bởi vì tôi đã từng đến nơi đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.