BIỂN CẢ VÀ GIÁ TRỊ CUỘC SỐNG - Trang 112

“Chiếc thuyền của cậu quả là một anh chàng tuyệt vời”, cô bé nhắc lại,

“Tôi muốn lái thử, được chứ?”.

“Ý cậu là muốn lái thử cô nàng này hả?”, tôi lặp lại rồi nói với giọng

quả quyết, “Sally, cậu nhầm to rồi, chiếc “Nữ hoàng” của tôi không thể là
một anh chàng được!”.

“Cậu là con trai”, cô bé bảo, “và như thế đối với cậu con thuyền là một

cô nàng. Nhưng tôi là con gái nên đương nhiên con thuyền là một anh
chàng với tôi”.

Tôi đổi chỗ ngồi với Sally, và tự hỏi, điều gì đã đẩy mình vào tình

huống thế này. Chỉ mới sau mười phút làm quen, vậy mà, với bản lĩnh của
mình, cô bé đã đảo lộn mọi trật tự trong cái thế giới nhỏ bé của tôi.

Con thuyền là một cô nàng, chú Simmy đã nói với tôi như vậy, thuyền

trưởng cũng nói vậy, tất cả những ai đi biển tôi từng gặp cũng đều nói với
tôi như thế. Thế rồi, bỗng một ngày đầy “rắc rối” như hôm nay, một cô bé
mảnh khảnh và “cứng đầu” - đang ngồi trước mặt tôi đây - lại đang thuyết
phục tôi tin rằng con thuyền là một anh chàng. Thật chẳng ra làm sao cả!

Tuy vậy, cô bé lại khiến tôi ngạc nhiên, xen chút nể phục, ở một điểm

khác: cách cầm lái của Sally, vững chãi như một người thủy thủ từng trải
cùng sóng gió (không khác gì tôi!). Cô bé hiểu cơn gió và tuân theo tiếng
gọi của nó, đi theo hướng gió thổi khi cơn gió tăng tốc và giảm tốc độ ngay
khi đỉnh cánh buồm chính bắt đầu no gió, và sau đó lại “cưỡi” gió một lần
nữa.

Tôi nghĩ mình và Sally là hai người bạn khác giới nên cả hai sẽ có

những phản ứng khác nhau trước những cơn gió và sóng biển, nhưng sự
thực không phải vậy. Mùa hè năm ấy, tôi và Sally thường xuyên đi thuyền
cùng nhau, và tôi vẫn cố sức thuyết phục cô bé gọi chiếc thuyền là một “cô
nàng”, dù biết trước kết quả không mấy khả quan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.