BIỂN CẢ VÀ GIÁ TRỊ CUỘC SỐNG - Trang 25

Và tôi còn nhớ dượng đã ngồi đó, nhìn chằm chằm vào mẩu tin ngắn

ngủn ấy lâu đến mức nào, cuối cùng, dượng quay sang hỏi tôi: “Thế con
nghĩ chúng ta có thể bán được chiếc thuyền hiện tại với giá bao nhiêu?”.

“Có thể là 500 đô la”, tôi trả lời.

“Và con có 150 đô la tiền tiết kiệm được khi làm với chú Ed”.

“Hay đấy”, dượng nói.

“Sao chúng ta không đến xưởng tàu và xem chiếc Timber Point ấy

trông như thế nào nhỉ?”

Chúng tôi đứng bên nhau hồi lâu, ngắm nghía thân tàu màu xanh đang

phơi mình trên lối đi của xưởng. Mặc dù ở trên cạn nhưng trông nó vẫn oai
phong như khi ở dưới nước. Đáy tàu màu đồng đỏ để lộ ra sống thuyền
cứng cáp.

Tuy chỉ mới thấy lần đầu nhưng trong tôi đã dậy lên một tình cảm thân

thuộc; từ nay, nó sẽ là “Nữ hoàng” của tôi. Ngẫm lại mọi việc, từ người bạn
học và chiếc thuyền buồm của anh trai cậu ấy đến chú Ed và chiếc Chiến
Hạm Đỏ của bạn chú ấy..., và cả việc nhờ dì tôi may giúp cái buồm hay đưa
cho dượng đọc mẩu quảng cáo, tôi nhận thấy tất cả giống như có một sự
sắp đặt khá là lô-gic.

Nhưng điều tôi muốn đề cập đến ở đây là ý nghĩa của những việc này.

Giờ thì tôi đã có thể hiểu rằng, nếu chúng ta có một ước mơ mãnh liệt, cố
gắng theo đuổi và nuôi dưỡng nó lớn lên từng ngày thì nó sẽ không bao giờ
lụi tắt. Theo thời gian, giấc mơ của chúng ta sẽ lớn dần lên, điều khiển
những hành động tuổi trẻ của ta, làm thay đổi cuộc đời ta.

Tôi thận trọng neo chiếc “Nữ hoàng” trong một con kênh dài, hai bên

bờ được bao bằng những kè đá lớn. Sẽ không thành thực chút nào nếu tôi
nói rằng tôi không tự hào khi được sở hữu con thuyền ấy. Quả thực tôi vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.