BIỂN CHẾT - Trang 100

Anh chàng có nước da đen nhánh ấy ra đời từ những vùng nước thẳm sâu

trong vắt, có bà nội là Iemanja, mẹ của cha anh, một thủy thủ giống như
cha, như ông, như những bậc tiền nhân xa trước nữa đã mờ đi trong trí nhớ
của anh.

Ngày hội Iemanja đang tới gần. Guma tính sẽ cầu Mẹ Biển ban cho mình

một cô gái giống như Người, đoan trang, xinh xắn, mang vẻ đẹp rạng ngời
khắp vùng biển Bahia, Thành phố Thánh thần. Bởi Rosa Palmeirao đã nói
không chỉ một lần nàng sẽ dong buồm nhổ neo đến những miền đất khác.
Nàng những mong có con với chàng trai trẻ trung can đảm ấy, một đứa con
trai để âu yếm vỗ về trên đôi tay quen chiến đấu, để hát lên những lời ru êm
ái từ đôi moi quen những lời rắn rỏi nặng nề. Nhưng Rosa Palmeirao quên
rằng mọi chuyện với nàng đã muộn, nàng đã mất đi tuổi trẻ của mình qua
bao cuộc chiến, điều duy nhất còn lại ở nàng là sự dịu dàng chưa mất hết,
lòng khao khát được nâng niu âu yếm một thực thể sống thân thương máu
mủ của mình. Nhưng đứa trẻ đã không ra đời, và giờ nàng chuẩn bị dấn
thân vào bao cuộc chiến mới ở những vùng đất khác, sẽ uống rượu ở những
tửu quán khác, viễn du theo những con sóng ở những vùng biển khác….
Nàng sẽ ra đi… Song phải sau lễ hội Iemanja, khi gió thuận và trên đường
không còn những trận cuồng phong vần vũ.

Và như vậy khi Rosa Palmeirao quyết định ra đi, Guma sẽ nhắc nhở

Iemanja đã đến lúc ban cho anh điều Người từng hứa. Lễ vật dâng Người,
ngoài chiếc lược chải tóc, còn có mảnh buồm từ chiếc “Quả cảm” bị gió xé
toang khi anh cứu con tàu Canavieiras.

Ngày hội Iemanja đang gần tới…. Ngày hôm ấy cảng sẽ vắng người, trên

biển sẽ không thấy con thuyền nào rẽ sóng. Mọi người sẽ đổ dồn về nơi cư
ngụ của Dona Janaina, vị nữ thần có năm tên ấy.

Iemanja, hãy về đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.