BIỂN CHẾT - Trang 149

tử gióng lên rồi. Đêm nay họ sẽ lên đường theo cuộc viễn du về miền đất
Aioca, nơi tuyệt diệu hơn mọi miền đất khác. Hẳn Rita đã ở đó, chờ anh.

Guma chợt nghe tiếng sột soạt. Dường như có ai đó đang trường trên

thuyền. Phải, đang trườn đi, rất chậm, rất êm, phía mạn thuyền. Anh bỏ
nhanh tay lái bước ra nhìn.Thì ra Traira đang muốn lao mình xuống nước.
Guma nhảy bỏ đến ngăn lại, Traira gắng chống cự bằng chút sức lực cuối
cùng. Gã muốn làm một lần cho xong mọi chuyện bởi không muốn Guma
phải thí mạng mình vì gã. Cái đầu trọc của gã nhoáng lên dưới ánh đèn mờ.
Guma lôi gã về chỗ cũ. Traira đưa mắt nhìn anh, ánh mắt thể hiện lòng biết
ơn xen lẫn niềm kiêu hãnh. Gã cũng hiểu rõ luật cảng và tin chắc rằng
Guma cũng đang thực thi qui luật ấy. Biết làm sao được, đành phải chết
cùng nhau thôi. Traira hỏi:

- Cậu còn con dao nào nữa không?

- Còn. Mà để làm gì?

- Đưa cho tớ. Tớ muốn chết như một thằng đàn ông: tớ vẫn đủ sức để

mang theo một thằng nào đó trong bọn ấy… - Gã gắng nở một nụ cười.

Guma đưa dao cho gã và lên lại khoang lái. Anh cũng sẽ chiến đấu để tự

vệ. Anh không cam chịu chết như con cá bị lôi khỏi nước. Anh sẽ chỉ
buông dao khi ngã xuống. Anh sẽ không còn gặp được Livia, nàng sẽ cưới
một ai đó khác, có con với một ai đó khác. Nhưng khi ngã xuống trong
cuộc đấu, lời cuối cùng anh thốt lên sẽ là cái tên Livia.Tiếc rằng không có
Rufino ở đây. Hắn có thể xăm tên Livia lên cánh tay cho Guma.

Trong bóng đêm chợt hiện lên ánh đèn từ thuyền ai đó. Ai vậy nhỉ? Anh

sắp biết ngay thôi. Nếu là bạn có thể là phương cứu rồi. Chiếc thuyền buồm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.