BIỂN CHẾT - Trang 180

- Em thề.

Anh đưa nàng bức thư và đi ra, gần như chạy. Anh chỉ dừng lại khi ra sát

bờ biển và cả đêm trằn trọc khắc khoải với ý nghĩ không biết nàng sẽ trả lời
sao.

Nàng đã trả lời miệng anh khi anh quay lại ngày hôm sau:

- Em sẽ sửa soạn của hồi môn…

Cô chú nàng, những người đặt mọi hy vọng vào cuộc hôn nhân của

Livia, khi biết chuyện đã cấm cửa không cho anh đặt chân đến nhà họ nữa.
Chẳng ai hay Rodolfo lúc này lang bạt tận đâu, Guma chẳng còn biết nhờ ai
giúp đỡ. Khi không phải chở hàng anh quanh quẩn nhiều giờ cạnh nhà
Livia chỉ để gặp nàng một thoáng, trao đổi vài câu và hẹn gặp. Niềm đam
mê nơi anh càng lúc càng cao. Cuối cùng anh thổ lộ với Rufino. Chàng da
đen cầm một đoạn cây vẽ vu vơ trên mặt đất và nói:

- Tớ thấy chỉ còn một cách giải quyết vụ này thôi…

- Cách nào?

- Bắt cóc cô ta.

- Nhưng…

- Không có chuyện gì đâu. Cậu bàn trước với cô ấy, đưa cô ấy lên thuyền

một tối nào đó rồi chở về Cachoeira. Khi quay về gia đình cô ấy buộc phải
đồng ý cho cưới thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.