BIỂN CHẾT - Trang 183

biển. Một chủ thuyền đang vào bến chúc Guma thuận buồm xuôi gió. Lần
đầu tiên Livia đáp trả bằng lời chào của chốn biển khơi:

- Chúc thuận buồm xuôi gió:

Gió Nam thổi tung tóc nàng. Guma đang gập người bên tay lái, mùi

hương lạ dâng lên từ biển, niềm vui rộn rã trong lòng, cũng dâng lên qua
tiếng hát của nàng. Livia chào mừng biển bằng bài ca hay nhất mà nàng
biết. Con thuyền lướt sóng hướng ra cửa vịnh bằng những bài ca hay nhất
co người phụ nữ hát lên, những bài ca vốn có thể làm xiêu lòng gió biển.
Livia thấy hạnh phúc, Guma cũng quá hạnh phúc để thoạt tiên không nhận
thấy cơn bão đến gần. Livia nằm dưới chân anh, mái tóc nàng trong gió.
Rồi họ đi trong im lặng vì nàng không hát nữa. Giờ chỉ còn những ngọn gió
Nam đang cất lên bài ca tang tóc của mình.

***

Bão đến thật nhanh, như thường gặp vào tháng sáu. Gió Nam rung

chuyển cánh buồm trên thuyền “Quả cảm”. Ngọn đèn rọi lên các ngọn sóng
nơi cửa vịnh. Guma đã qua nhiều cơn bão biển trong đời. Nhiều cơn gây
khốn khó chết người cho các chủ thuyền nơi đất cảng. Có đêm anh từng ra
biển một mình, bão quá mạnh khiến không ai dám đi để cứu một con tàu.
Anh chưa từng sợ hãi. Anh đã quen với cái chết, với ý nghĩ trước sau rồi
cũng bỏ thân nơi đáy biển ngoài khơi. Cơn bão hôm nay cũng hứa hẹn sẽ
điên cuồng. Những con sóng dâng cao, đè lên đỉnh con sóng khác, như
muốn ganh nhau vươn tới mức cao hơn. Anh đã trải qua nhiều cơn bão tồi
tệ hơn mà chưa từng sợ hãi. Nhưng sao hôm nay a thấy sợ hãi, sao hôm nay
anh lại lo gió sẽ dập tắt ánh đèn? Lần đầu tiên trong đời tim anh đập dồn sợ
hãi trước biển khơi. Livia mệt mỏi với nỗi âu lo căng thẳng cả ngày, lo mọi
chuyện có thể hỏng vào phút chót nếu cô chú khăng khăng buộc nàng cùng
đi, đã nằm xuống ván thuyền cạnh chân Guma bên tay lái. Anh cảm thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.