BIỂN CHẾT - Trang 191

gởi con đến học cô năm, sáu tháng. Và cô vẫn khát khao tìm ra những câu
chữ để dạy chúng, những ngôn từ hướng về sự thay đổi lớn lao sẽ đến một
ngày kia

Cô siết chặt tay Guma và nói:

- Đưa cô ấy đến đây, tôi muốn được gặp cô ấy...

Tiến sĩ Filadelfio thọc tay vào túi chiếc áo gi lê dơ bẩn của mình và cao

giọng cười thỏa mãn:

- Phải uống mừng chứ... - Và lão nhớ lại. - Nếu cậu để chữ két vàng thì

cô ấy đã ưng thuận từ đời tám hoành rồi...

Và lão cạn chén ở quán “Sao hải đăng” mừng Guma cùng cô dâu mới.

Mọi người trong quán đều uống mừng. Một số đã có gia đình, số khác
chuẩn bị cưới. Tuy nhiên phần đông không đủ can đảm biến một người phụ
nữ thành nạn nhân cho cuộc đời đi biển của mình.

***

Livia đến nhà thăm cô giáo Dulce. Cô chú nàng cũng đã chịu thua, thậm

chí cùng đến với nàng. Họ đem theo của hồi môn và mọi người lo chuẩn bị
cho ngày hôn lễ. Lão Francisco bị Livia chinh phục hoàn toàn. Lão cảm
thấy hạnh phúc như đám cưới của chính mình chứ không phải của thằng
cháu. Khắp cảng mọi người chỉ bàn về đám cưới Guma tổ chức vào ngày
thứ bảy, đầu tiên tại Tòa thị chính chỉ với một nhóm nhỏ (Rufino là người
làm chứng đã bỏ cả nửa giờ để nắn nót ký thật đẹp trên tờ hôn thú), sau đó
ở nhà thờ Monte Serrat tràn ngập đèn hoa. Tất cả dân bến cảng đã đến thăm
Guma cùng cô dâu mới. Nhiều người nhìn Guma ganh tị. Đám thanh niên ở
một góc nọ bình phẩm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.