BIỂN CHẾT - Trang 198

ngọt ngào được chết trong biển cả. Và họ nhảy múa, ai cũng muốn được
nhảy với cô đâu, họ uống rượu, ăn kẹo do Dona Dulce gởi đến, ăn món đậu
hầm do lão Francisco nấu với sự trợ giúp của Rufino. Họ cười đùa, quên đi
những đêm lạnh giá, những trận gió Nam cắt da vào tháng sáu.

Guma chờ đợi mọi người về. Anh cũng có cảm giác giống như cô chú

của Livia dạo đầu. Từ hôm bắt trộm nàng đi và ân ái cùng nàng giữa trời
đêm trong bão tố anh chưa được ôm lại nàng trong đôi cánh tay mình. Và
từ bữa ấy nỗi khao khát trong anh ngày một lớn hơn. Anh nhìn những ánh
mắt đang cười đùa, uống rượu, đang chuyện gẫu. Rõ ràng chẳng ai muốn về
sớm lúc này. Manuel đang kể về những vụ đánh nhau:

- Thằng đó hâm không thể tưởng. Hắn lượn lờ xung quanh, nhảy múa,

rồi lao ra ngoài như một tia chớp…

Rồi mọi người đề nghị Rufino hát bản emboladas. Livia ngả đầu lên vai

Guma. Francisco bảo mọi người yên lặng. Rufino gảy mạnh các dây đàn,
giọng gã tràn ngập căn nhà:

Tiền là thứ làm nghiêng ngả trần thế

Và thế gian cũng điên đảo do tiền

Bản em boladas cứ thế vang lên, giọng người hát dồn dập như sóng dồn

trong bão tố, đợt này trên lên đợt khác:

Anh đào sẵn hố nằm trong cát

Tấn mái chèo để đợi chờ

Hãy xõa tóc ra, người anh khao khát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.