BIỂN CHẾT - Trang 223

Livia vẫn nghe vẳng bên tai lời mụ thầy bói:

- Nhưng sẽ rất nguy hiểm…
Guma sẽ có được gì sau những chuyện nguy hiểm ấy?

Hẳn chuyện đó có liên quan đến cuộc sống của anh trên đất
cảng. Bãi biển Mar Grande trải dài ngút mắt về phía xa. Họ
quay lại bến cảng. hai chiếc thuyền đã dỡ xong hàng. Giờ họ
lo chiên cá và chuẩn bị bữa ăn tối. Guma và Manuel mỉm
cười trước ngọn gió “breeze” thổi nhẹ mang theo hương vị
cá chiên. Rồi họ quay về với việc bốc chuyển hàng lên
thuyền.

Họ ra đi lúc đã gần nửa đêm. Biển vẫn lặng yên trên

chặng đường vất vả khởi đi từ Mar Grande. Họ nghe vẳng từ
mấy cn thuyền những giai điệu và bài hát di-gan bằng thứ
ngôn ngữ kỳ lạ ấy. Thật hay, những cũng thật buồn. Guma
nói với Livia:

- Những bài hát kia cứ như tiên tri cho những chuyện

buồn đau sẽ đến…

Livia cúi đầu không đáp. Vô số vì sao vương vãi khắp bầu

trời.

Mar Grande là một hải trình vất vả. Thuyền đến đây phải

vô cùng thận trọng với các dải đá ngầm. Rất nhiều người đã
chết đuối ở đây. Vào một đêm giông tố chính trên bãi đá
ngầm này mà Jacques và cha là Raimundo đã chết. Guma đã
tìm thấy xác họ trên đường trở về từ Cachoeira. Ông ta vẫn
còn ghì chặt áo con trai, rõ ràng là đang gắng cứu gã. Và
đếm ấy Judith trở thành góa phụ. Livia đã mỏi mắt chờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.