BIỂN CHẾT - Trang 254

bằng cách nào? Cũng chẳng có tàu nào rời bến đêm nay, và có thể nếu lão
không trở về đêm nay thì cũng không còn đêm nào khác nữa. Tấm mề đay
ông ta cho Livia làm bằng vàng và có vẻ như đến từ một đất nước nào xa
xăm lắm, từ một thuở nào đó xa xôi trong quá khứ. Chính ông ta như cũng
đến từ một xứ nào đó, một thời nào đó khác, rất xa xưa.

***

Họ cùng đến nhà thờ Conceicao da Feira. Livia hỏi Guma xem anh có

biết chút gì về chuyện đó. Anh không biết gì cả, lão Francisco chưa bao giờ
kể về người em trai ấy. Anh không nhìn thấy Esmeralda ở nhà thờ. Hẳn cô
ta chờ mãi phát chán và đã bỏ đi. Guma cảm thấy nhẹ nhõm. Anh không
thể chịu nổi trò nhí nháy ra hiệu của cô ta. Hay đó cũng có thể là nguyên
nhân của câu chuyện khiến Leoncio đã không thể trở về chốn cũ, đã mất đi
bến đậu của mình? Một thủy thủ chỉ mất đi bến cũ, cảng xưa khi đã làm
một điều gì đó tệ hại. Esmeralda không có trong nhà thờ, nơi đang dậy lên
mùi hương trầm thanh khiết. Bên một cái chòi cạnh nhà thờ, tiến sĩ
Filadelfio đã thu được vài đồng bạc trên chiếc bàn nơi lão xếp lẫn lộn
những bức thư và những bài thơ. Một chàng da đen đang hát trước đám
đông:

Ngày hôm nay sau khi trở dậy

Sao tâm hồn tôi cứ mãi băn khoăn…

Hai người trở về nhà. Từ bên kia vách có tiếng Rufino hỏi vọng sang:

- Guma, cậu đã về đấy à?

- Ừ, bọn mình mới về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.