BIỂN CHẾT - Trang 255

- Lễ hội xong rồi sao?

- Đám ở nhà thờ thì xong rồi, đám trên quảng trường thì chưa.

- Livia, cô có thấy Esmeralda

- Không, em không thấy. Nhưng cũng chẳng có gì nhiều để xem ở đấy

cả.

Rufino gầm gừ bực bội. Guma hỏi:

- Chuyện với lão đại tá thế nào?

- À! Hai bên chia nhau chịu phí tổn...

Vài phút sau tiếng anh chàng vọng sang:

- Hôm nay trở trời thật khó chịu. Chắc sắp có bão đây.

Guma và Livia vào phòng ngủ. Nàng nhìn chiếc mề đay lão Leoncio vừa

cho. Guma cũng ngắm nhìn. Đẹp quá. Họ nghe tiếng Rufino đi lại ở nhà
bên. Esmeralda có thể đang lăn lộn trên cát cùng ai đó, ở bất kì đâu. Rufino
đã bắt đầu nghi ngờ, rất có thể cô ta sẽ nói với anh chàng rằng Guma cũng
là tình nhân của mình. Và cơn bão đó thực sự sẽ còn tệ hơn mọi cơn bão tố.
Anh không thể đưa tay chống Rufino, đánh trả lại cậu ấy. Anh sẽ để Rufino
giết chết mình vì anh là bạn của cậu ta. Nhưng còn Livia, còn đứa con của
họ, còn lão Francisco? Anh như một thủy thủ không bến đậu, thậm chí sau
khi đã chết rồi. Anh cứ trăn trở băn khoăn như vậy cho đến khi nghe tiếng
chân Esmeralda trở về và những lời cô ta nói với Rufino:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.