BIỂN CHẾT - Trang 294

sọc xanh vàng vẫn tiếp tục cuộc đấu tranh với phong ba bão tố, hiên ngang
đứng trên một chân cạnh cột buồm trên con thuyền bất khuất của mình.
Thằng bé nói với lão Francisco:

- mạp ăng.

Cá mập đã ăn chân của chú hề, ông hiểu ý thằng cháu. Rồi chúng ăn mất

cái đầu bị tách khỏi thân mình trong một trận cuồng phong dữ dội. Nhưng
người thủy thủ không đầu (có lẽ là người thủy thủ kỳ lạ nhất xưa nay từng
dọc ngang trên các đại dương) vẫn tiếp tục hiên ngang đứng bên tay lái
băng qua bao cơn sóng dữ ập xuống con thuyền. Thằng bé cười vang, ông
già cũng hòa theo tiếng cười cùng với nó. Đối với cả hai biển là bạn, một
người bạn thân tình.

Chỉ có Livia không cười. Nàng buồn bã nhìn con gấu và chiếc tàu hỏa

nằm chơ chỏng ở góc nhà. Với nàng biển là kẻ thù, một kẻ thù tệ hại nhất.
Những con người gắn mình với biển khiến nàng nghĩ đến chú hề trong
chiếc quần chẽn gối sọc xanh vàng ngẫu nhiên trở thành thủy thủ: tuy cụt
chân, tàn phế, họ vẫn đấu tranh chống sự điên cuồng của bão tố trùng khơi,
không một lời than thân oán phận.

Hai ông cháu vẫn cười vang. Bão tố vẫn nổi lên nơi vịnh nhỏ, con thuyền

vẫn lướt đi qua sóng gió, người thủy thủ một chân, không đầu vẫn gắng
điều khiển con thuyền, quyết không đầu hàng số mệnh.

***

Thuyền “Gió lốc” đã đổi tên thành “Khoảnh khắc” và mang một lớp sơn

mới. Một cánh buồm mới đã được kéo lên, và nó trở thành một trong những
chiếc thuyền chạy nhanh nhất ở vùng duyên hải Bahia. Bác sĩ Rodrigo cho
vay một nửa, Guma sẽ trả dần sau khi trả xong nửa kia cho người chủ cũ là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.