BIỂN CHẾT - Trang 298

- Chuyện gì vậy, ông Joao?

- Chuyện bà xã nhà tôi. Bác sĩ đã đến thăm bệnh biết bao nhiêu lần khi

bà ấy ốm, chữa lành cho bà ấy. Có trời đất chứng giám, bác sĩ đã cứu mạng
cho bà ấy. Vậy mà chúng tôi vẫn chưa trả được tiền công...

- Có gì đâu, ông Joao. Tôi biết công chuyện làm ăn dạo này quá tệ...

- Đúng vậy, thưa bác sĩ, rất tệ. Nhưng ông cũng cần phải có thù lao, ông

đâu có thể sống bằng không khí được. Khi nào có thể tôi sẽ...

- Đừng bận tâm chuyện đó, ông Joao. Xin phép ông.

- Cảm ơn bác sĩ.

Rodrigo rời đi với điếu thuốc trên miệng. Ông Joao suy nghĩ về Guma.

Ông những muốn quay về nhà (thời buổi này thực khó khăn...), thậm chí
ông đã đi quá xa để có thể quành về, nhưng rồi ông quyết định đến quán
“Sao hải đăng”.

Ông thấy ngay Guma đang ngồi sau bàn trước một ly rượu đã cạn.

Manuel đang ngồi cùng anh. Từ phía sau quầy ông chủ quán Babau đang
buồn rầu nhìn các khách hàng của mình với khuôn mặt ngái ngủ. Ông Joao
nhận thấy Manuel nói câu gì đấy và phảy tay, vẻ vô vọng... Ông đứng bên
ngưỡng cửa, phân vân như không muốn bước chân vào. Ông nhìn Guma
với vẻ ngưỡng mộ xen buồn bã, tựa như mới gặp lần đầu. Mái tóc dài của
Guma buông trước trán, ánh mắt nhìn như mang theo vẻ lo sợ nào đó trong
lòng. “Nó sợ” - ông nghĩ và bất giác quay lui như định đi dẫu vẫn chưa
bước qua ngưỡng cửa. Nhưng chính ông cũng cần phải trả công cho đám
thợ trên thuyền - và ông bước qua ngưỡng cửa. Vài tiếng chào hỏi vang lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.