BIỂN CỎ MIỀN TÂY HÌNH BÓNG CŨ - Trang 186

thỉnh thoảng nó nói rất đúng chuyện quá khứ vị lai.

Thêu mừng thầm. Bấy lâu, nàng dang dở tình duyên chỉ vì thời vận

chớ đâu vì kém “hường nhan”. Nhiều cô bạn xấu xí, học dở nhưng họ gặp
ông chồng giàu sang, sống trong nhung lụa, trở thành “mệnh phụ phu
nhân”. Nhiều bà vợ bác sĩ, vợ quan chủ quận kém nhan sắc hơn nàng! Nên
gặp ngay ông thầy coi chỉ tay để giải đáp điều đó.

Bà chủ bước ra ngoài phòng, gọi nhanh:

- Mời, ông thầy vô!

Nhưng Bạch đâu rồi? Bà chủ hơi giận: rõ chàng thư ký si tình này là

kẻ khôn nhà dại chợ.

Bạch lên tiếng, đôi mắt giả vờ ngơ ngác:

- Dạ.

Vừa gặp Bạch, Thêu đưa bàn tay ra. Bạch hơi đau xót, chàng nghĩ:

- Cô này kiêu hãnh, chẳng thèm chào hỏi hoặc cười duyên với mình.

Hai núm đồng tiền trên má cô ta để dành cười với kẻ khác. Mình đã có
cách.

Chàng nắm tay Thêu và khéo léo đè mạnh ngón tay cái vào lòng bàn

tay nàng. Mấy ngón tay búp măng bỗng co lại vì nhột. Thêu trợn mắt:

- Coi tay này hay tay kia cậu?

Bạch cười thầm. Nàng gọi mình bằng cậu, xem mình như đứa em khờ

dại. Được rồi! Mình sẽ trổ tài đem bao nhiêu kinh nghiệm ra để nói, nói
thật đúng. Không cần đến sách vở, mình phải “lòe” để nàng xem mình là kẻ
đủ tư cách để yêu nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.