BIỂN CỎ MIỀN TÂY HÌNH BÓNG CŨ - Trang 185

Cách đây chừng hai tháng. Thêu lại gặp một ông Phán góa vợ chưa

con. Ông ta hứa bảo đảm hạnh phúc cho Thêu và lập tờ chúc ngôn để chia
sẵn ruộng đất. Thêu chưa dứt khoát nhận lời. Đôi khi soi gương mỉm cười
với bóng, nàng chưa dám tin nơi nét “hường nhan” của mình, “người đẹp
vẫn thường hay chết yểu”. Nàng chưa chết, còn yêu đời, lúc này chưa yêu
thì đợi lúc nào nữa. Đêm đêm nằm lạnh một mình, nàng chợt nhận ra, sống
kiêu hãnh với tuổi xuân là khờ dại. Kiêu hãnh trong cô độc có sung sướng
gì? Chẳng khác bức tranh tố nữ chết cứng! Người đời ngắm xem bức tranh
thiếu máu nóng.

Ban nãy, Thêu đến thăm bà chủ Hiệp Hưng để thăm dò về cuộc chấp

nối sắp tới. Bà chủ đáp:

- Tôi còn khổ hơn chị nhiều. Chồng tôi thường đi mua bán phương xa,

mỗi tháng về không được một lần. Tôi hứa giúp ý kiến thêm. Chúng ta vẫn
xem nhau là bạn thiết như từ hồi còn đi học kia mà!

Thêu trở lại thăm bạn.

Nàng bước vào cửa, theo sau là hai đứa con gái. Bà chủ Hiệp Hưng

đón chào, đưa sang phòng khách cho có vẻ trịnh trọng:

- Này chị Thêu, ở đây có người xem chỉ tay hay lắm. Thêu nghĩ ngay:

Tại sao không nhờ người đó tiên đoán cuộc tình duyên của ta với ông Phán
như thế nào?

Nàng nói khẽ:

- Ờ ai vậy? Coi trúng không?

Vì thương xót kẻ làm công, bà chủ cố tình nói hơi sai sự thực:

- Người em họ của tôi. Nó nghiên cứu dữ lắm. Sách coi chỉ tay nó đọc

hàng chục cuốn. Nó ít khi chịu coi cho ai lắm. Bà con vùng này khen nó vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.