BIỂN CỎ MIỀN TÂY HÌNH BÓNG CŨ - Trang 20

Trẻ tuổi, háo thắng, nhưng Hai Nhiệm vẫn hiểu cái thủ đoạn đối nhân

xử thế. “Quỷ thần kính nhi viễn chi”. Nên kính trọng ma quỷ, thần thánh
nhưng chớ khá lân la với họ - nghĩa là nên lánh xa chừng nào hay chừng ấy.
Muốn tống cổ thầy Tư Nhu ra khỏi nhà chỉ còn biện pháp cuối cùng như
sau:

- Xin thầy coi giùm ngày “tróc bổ”, à, ngày “bổ tróc”, tôi nói lộn

ngược lộn xuôi.

Một lần nữa Hai Nhiệm sa vào quỷ kế của Tư Nhu. Thầy ung dung

móc “bóp”, đem ra tờ giấy nhỏ, đầy chi chít chữ nho lẫn chữ quốc ngữ.

- Suốt đêm hôm, tôi lật tất cả sách vở, đem tất cả bửu bối để giúp chú

em. Chú em thương thì tôi nhờ, trách mắng thì tôi chịu. Tôi làm việc theo
lương tâm, theo nghiệp tổ. Nếu không coi ngày bổ tróc giùm cho chú em,
rủi xảy ra điều thất bại, tôi hối hận lắm. Đây, chú em, ngày mốt nên hạ nò
cách bờ biển chừng 20 dặm, phía Tây Nam, giờ Thìn. Chú em ngóng về
phía Tây Nam. Chừng nào thấy một cụm mây tròn màu tím hiện ra là...

Hai Nhiệm cười khanh khách:

- Là tàn mạt. Thôi cám ơn cha nội! Chộn rộn quá. Tôi cãi lời một phen

xem sao. Lát nữa, tôi khởi công lập tức, chạy ghe buồm ra ngoài khơi, gặp
chỗ nào cao hứng là tôi dừng lại. Mây trắng, mây dài, mây lốm đốm màu gì
cũng là điềm tốt cả. Thôi về đi, chừng nào trúng nò, tôi đền ơn hai lít rượu
với một cái mền để dưỡng già.

- Sao chú em không nói luôn là để liệm tôi trong hòm. Nhất là phá Sơn

Lâm, nhì đâm Hà Bá. Chú em nhỏ tuổi, nghĩa là còn nhiều dịp để thành
công nhưng cũng còn nhiều dịp để thất bại. Nhớ lấy đó! Răn lấy đó!

Nò đã xây rồi từ hơn mười ngày qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.