BIỂN CỎ MIỀN TÂY HÌNH BÓNG CŨ - Trang 91

- Mình nên ngủ trần cho muỗi cắn chơi một bữa. Muỗi đâu dám cắn

đứa say rượu. Nếu cắn, muỗi cũng say rồi ghiền rượu luôn.

Nó chợt nghe có tiếng chân người đi phía sau. Rõ ràng là Ngọc.

Không nói một lời Ngọc quay trở vào nhà, trong lúc đó có cái vỏ hộp

quẹt rớt ngay trước mặt thằng Tú. Nó hiểu ngay. Trong cái vỏ hộp quẹt,
một mảnh giấy khác ghi vắn tắt:

“Anh Tú, em thương anh lắm. Anh đừng hiểu lầm gì hết. Anh dám thề

với em không? Tụi mình sống thì đồng tịch đồng sàng, chết thì đồng quan
đồng quách”.

Bỗng dưng thằng Tú thấy yêu đời. Mấy chữ “sống thì, chết thì” do

người đẹp viết ra khiến nó thèm sống và thèm chết. Người đời thường nói
“trường tình biển ái”. Tại sao lúc trước nó dám vẫy vùng trên mặt biển đầy
sóng gió mà giờ phút này nó rụt rè khi sóng gió của biển ái tình vừa dậy
lên.

Nhanh như chớp, nó theo bén gót cô Ngọc. Ngọc đi thẳng lên nhà trên.

Thằng Tú lách mình, bước vào phòng của người yêu, nhìn dáo dác để

tìm hiểu địa thế rồi chui xuống khoảng không gian tối om dưới gầm
giường.

Hồi lâu Ngọc vào phòng thay quần áo, vặn tim đèn lên cao. Nàng mở

tủ đem giấy mực ra, ngồi xuống chỏi tay lên trán.

Nàng suy nghĩ hàng năm mười phút rồi viết. Lâu lâu, nàng vò mảnh

giấy, đốt bỏ.

Nó bò ra, xuất hiện đột ngột:

- Đừng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.