BIỂN CỎ MIỀN TÂY HÌNH BÓNG CŨ - Trang 95

cái tủ áo mà nhìn vào khoảng trống. Rồi hôm đó, cô ta đập tấm kiếng soi
mặt, lấy miếng kiếng mà nuốt để tự tử. Ông già Hai sợ quá... Sau khi cô
Ngọc chết, ông ta không dám ngủ ở nhà, không dám ra biển. Làm ruộng thì
không dám, đánh lưới cũng không dám. Bởi vậy ông xoay qua nghề trồng
dưa hấu, mà dưa hấu của ông chẳng bao giờ đỏ ruột.

Tôi từ giã anh bán dưa, đến bên cạnh ông già Hai. Ông ta lắc đầu, nhìn

thẳng vào mặt tôi:

- Đời sao khó sống quá. Họ nói xấu tôi. Phải nãy giờ thằng đó nói

chuyện con Ngọc với thằng Tú. Nó nói tôi thiếu âm đức. Thầy tin lời nó à?
Tôi ngồi ngoài chòi này bốn năm nay rồi chưa đủ sao?

Nói xong, ông trao cho tôi một trái dưa và một cây dao:

- Mời thầy xẻ trái dưa để bói thử. Nếu dưa đỏ ruột, điều ấy chứng tỏ

tôi không phải là đứa thất đức, còn nếu dưa màu trắng thì...

Tôi mạnh dạn xẻ trái dưa, thở dài, cố che giấu vì ruột dưa quá trắng.

Tôi úp sát hai miếng dưa.

Ông già Hai quay mặt ra biển khơi. Có lẽ ông đã hiểu.

- Sao?

Tôi đáp:

- Ông cho cháu xin trái dưa này. Cháu muốn đem về, lát nữa mới ăn.

- Mà nó đỏ hay trắng?

- Dạ, hơi hơi đỏ, hơi hơi trắng.

- À, thằng Tú, con Ngọc, tụi nó còn báo hại thằng già này. Thôi cảm

ơn thầy, thầy đi đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.