BIÊN HÙNG LIỆT SỬ - Trang 50

- Sao không ra ngoài, ông nội ?
- Không cần.
Tía thằng Cộc chèo mũi, rút sào cặm xuống bùn, theo lịnh của ông nội nó.
Ông nội gọi Cộc hỏi:
- Con có thấy gì khác lạ không ?
- Không, ông nội à.
- Không thấy ? Cây ở đây không khác cây sau lưng mình à ?
- À... phải rồi.
Cộc nhìn lại thì quả như lời ông nội nó nói. Nơi đây, đất đã hết, mà chỉ còn
bùn. Tràm mọc tới mé đất cuối cùng thì dừng lại, như là dân ở biên giới
một nước kia dừng lại nơi bìa lảnh thổ mình.
Hết tràm thì có một khoảng trống, nửa bùn, nửa đất, trên ấy cỏ ống rậm ri
và chim cao cẳng đủ loại đáp đầy trong cỏ.
Tràm đứng trước bãi cỏ mà nhìn dân láng giềng mọc trên bùn đen. Đó là
những cây ốm nhom chen nhau mà vượt cao lên, cây nầy cách cây kia
không đầy bốn gang tay.
Bờ biển thoai thoải dốc xuống, trông rừng cây lạ ấy như một đạo binh
xuống núi, tuôn thành hầu lập công.
- Nhìn xuống gốc cây, ông nội bảo.
Nước chưa lớn hẳn, để lộ bùn đen dưới gốc cây ra. Bùn đen từng nơi lại
trắng xóa những đóa hoa năm cánh, hai màu đen trắng đối chọi nhau trông
rất đẹp.
- Cây gì mà lạ vậy ông nội ? Trổ bông ngay dưới gốc ?
- Bông trổ trên đầu những cái rễ ăn lên mà người ta gọi là rễ gió. Cây nầy
là cây mắm. Đây là rừng mắm đây.
- Cây mắm ? Sao tui không nghe nói đến cây mắm bao giờ ?
- Con không nghe nói vì cây mắm không dùng được để làm gì hết, cho đến
làm củi chụm cũng không được.
- Vậy chớ trời sanh nó ra làm chi mà vô ích dữ vậy ông nội, lại sanh hằng
hà sa số như là cỏ ấy ?
- Bờ biển nầy mỗi năm được phù sa bồi thêm cho rộng ra hàng mấy ngàn
thước. Phù sa là đất bùn mềm lủn và không bao giờ thành đất thịt được để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.