BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: SÁCH VỀ BỘ BA - Trang 170

lắm! Hãy coi chừng đừng để là máu của tôi! Đừng lo, ông bạn băng giá ạ!
Máu thì tôi có thừa!” Ông ta nhìn thấy Fflewddur. “Lại một người bạn cũ
nữa!” Ông nói lớn, vội đi đến bên chàng ca sĩ và vung tay ôm chặt anh ta,
nhiệt tình đến nỗi Taran nghe thấy những chiếc xương sườn của Fflewddur
kêu răng rắc. “Trái tim tôi ơi!” Smoit reo lên. “Máu thịt tôi ơi! Hãy chơi
một điệu gì nghe cho vui đi nào, anh bạn gảy đàn hạc tóc vàng!” Mắt ông
chạm phải Taran. “Cái gì thế này, cái gì thế này?” Ông ta túm lấy Taran
bằng một bàn tay mạnh mẽ phủ đầy lông đỏ. “Một con thỏ mới bị lột da à?
Một con gà mới bị vặt lông à?”
“Cậu bé là Taran, Phụ - Chăn lợn của pháp sư Dallben.” Chàng ca sĩ đáp.
“Tôi ước gì nó là đầu bếp của Dallben.” Smoit kêu lớn. “Tôi hầu như chưa
được miếng nào vào bụng cả!”
Cụ Dallben bắt đầu gõ lên bàn ra hiệu im lặng. Smoit bước đến chỗ ngồi
của mình sau khi tặng cho Fflewddur một cái ôm nữa.
“Có thể ông ta không làm đau ai bao giờ,” Taran nói với chàng ca sĩ,
“nhưng tôi nghĩ sẽ an toàn hơn nếu làm bạn với ông ta.”
Tất cả giờ đã ngồi vào bàn, cụ Dallben và Gwydion ở một đầu còn bác Coll
ở đầu kia. Vua Smoit, tràn cả ra ngoài ghế, ngồi bên trái vị pháp sư, đối
diện vua Morgant. Taran ép mình ngồi xuống giữa chàng ca sĩ và Doli, ông
ta đang bực bội kêu ca rằng cái bàn quá cao. Ngồi bên phải Morgant là
Adaon, và bên cạnh anh là Ellidyr, từ sáng đến giờ Taran chưa gặp lại anh
ta. Cụ Dallben đứng dậy và im lặng hồi lâu. Mọi người quay về phía cụ. Vị
pháp sư giựt giựt một nhúm râu.
“Ta đã quá già rồi, không cần phải tỏ ra lịch sự nữa,” cụ nói, “và ta cũng
không có ý định đọc một bài diễn văn chào mừng các vị. Nhiệm vụ của
chúng ta hết sức khẩn cấp và chúng ta sẽ bàn đến nó ngay. Chưa đầy một
năm trước, như một số các vị vẫn còn nhớ,” cụ Dallben nói tiếp, đưa mắt
nhìn Taran và các bạn, “Arawn, Chúa Tể xứ Annuvin đã phải chịu một tổn
thất nặng nề khi Vua Sừng, tên thuộc hạ mạnh nhất của hắn, bị tiêu diệt.
Sức mạnh của Vùng Đất Tử Thần đã bị ngăn chặn lại trong một thời gian.
Nhưng ở Prydain cái ác không bao giờ thoái lui. Không ai trong số chúng ta
lại ngu ngốc tin rằng Arawn có thể chịu thua dễ dàng như vậy.” cụ Dallben

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.