BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: SÁCH VỀ BỘ BA - Trang 312

Lloy Alexander

Biên niên sử xứ Prydain

Dịch giả: Lê Đức Minh

Chương 20

Cái giá cuối cùng

“Ellidyr!” Taran gọi. “Ngài có đủ sức để dứt đứt dây trói và giải thoát cho
chúng tôi không?”
Ellidyr lăn mình sang một bên và gắng hết sức kéo căng những sợi dây siết
chặt. Chàng ca sĩ và Taran tìm cách giúp anh ta, nhưng cuối cùng Ellidyr lại
nằm ngả ra, mệt phờ và thở hổn hển vì đau đớn do quá cố gắng.
“Phần lớn sức lực của tôi đã cạn rồi.” anh ta lẩm bẩm. “Tôi e là Morgant đã
giáng cho tôi một đòn chí tử. Tôi không thể làm gì hơn được.”
Tấm màn cửa lại bị thổi bạt lên. Một giây sau, Taran bị kéo giật đứng lên
và xoay ngoắt lại một cách thô bạo. Cậu điên cuồng đá ra bằng đôi chân bị
trói chặt và cố đứng thẳng dậy.
“Đừng vùng vẫy nữa, đồ ngốc!” Một giọng quát vào tai cậu.
“Doli!” Tim Taran nhảy lên. “Ông đấy ư?”
“Câu hỏi hay đấy!” Giọng nói cắm cảu đáp lại. “Đừng có tìm cách đánh tôi
nữa! Không cần cậu quằn quại thì cũng đã đủ khó rồi! Không biết tên nào
đã buộc những cái nút này, nhưng tôi cầu cho chúng thít lấy cổ hắn!”
Taran cảm thấy hai bàn tay mạnh mẽ kéo những sợi dây da.
“Doli! Sao ông đến đây được?”
“Đừng quấy rầy tôi với những chuyện huyên thuyên ấy.” ông lùn cằn nhằn.
Taran cảm thấy một cái đầu gối thúc vào lưng mình trong khi Doli giữ
những sợi dây trói cho chắc hơn.
“Cậu không thấy tôi đang bận à?” Ông lùn làu bàu. “Không, tất nhiên là
cậu không thấy được rồi, nhưng chẳng quan trọng gì. Chết tiệt! Nếu tôi
không đánh mất cây rìu của mình thì tôi đã xong từ đời nào rồi! Ôi hai cái
tai của tôi! Tôi chưa bao giờ tàng hình một lèo lâu như thế này! Ong bắp
cày! Ong vò vẽ!”
Đột nhiên, những sợi dây trói lỏng ra. Taran ngồi dậy và bắt đầu cố gắng tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.