BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: SÁCH VỀ BỘ BA - Trang 310

thể làm gì khác nữa.”
“Hãy tìm cách thoát ra trước.” Eilonwy khuyện. “Chúng ta có thể quyết
định làm gì tiếp theo khi thời khắc đến. Đôi khi thật khó mà nghĩ xem nên
chạy đi đâu khi chân tay đều bị trói chặt.”
Một cách vất vả, nhóm bạn lại sát gần nhau và cố thử cởi dây trói cho nhau.
Nhưng những nút dây không chịu lỏng ra. Chúng tuột khỏi những ngón tay
tê dại của họ và cắn ngập sâu hơn vào da thịt họ. Nhóm bạn thử đi thử lại
cho đến khi gục xuống, hết cả hơi và mệt lử. Thậm chí cả Eilonwy cũng
không còn đủ sức để nói nữa. Họ nằm nghỉ một lát, hy vọng sẽ lấy lại sức,
nhưng đêm trôi qua như một cơn ác mộng nặng nề đau đớn và những
khoảnh khác ngắn ngủi khi họ chợp mắt trong giấc ngủ chập chờn, chẳng
khiến họ khỏe lên chút nào, hơn nữa họ cũng không dám bỏ phí quãng thời
gian quý báu; Taran biết trời sẽ sáng rất nhanh. Những tia sáng bình minh
xám xịt lạnh lẽo đã bắt đầu len lỏi vào trong lều.
Cả đêm, trong khi họ hì hục đánh vật với dây trói, Taran đã nghe tiếng binh
lính chạy rầm rập quanh khoảng trống, giọng Morgant thét lên ra lệnh gay
gắt và cấp bách. Giờ cậu đau đớn lê đến bên tấm màn che cửa lều, áp má
xuống nền đất lạnh giá và cố nhòm ra. Cậu không nhìn thấy gì nhiều, vì
một màn sương cuộn xoáy bốc lên trên bãi cỏ và cậu chỉ có thể thấy những
hình thù lờ mờ đang vội vã chạy đi chạy lại. Cậu đoán đám binh lính đang
thu dọn đồ đạc, có lẽ chuẩn bị nhổ trại. Một tiếng hí dài nghe thật đáng
thương vọng lên từ chỗ đàn ngựa bị buộc và Taran nhận ra đó là tiếng của
Islimach. Chiếc vạc vẫn nằm lù lù ở đó; cậu có thể nhìn thấy hình dáng to
đùng, đen sì, đầy đe doạ của nó, và trong khoảnh khắc kinh hoàng, cậu thấy
như cái miệng của nó đang há hốc ra một cách tham lam. Taran lăn sang
bên và bò trở lại chỗ các bạn. Mặt chàng ca sĩ tái nhợt; anh ta gần như mê
man vì mệt mỏi và đau đớn. Eilonwy ngẩng đầu lên và lặng lẽ nhìn cậu.
“Sao?” Fflewddur lầm bầm, “Đã đến lúc chia tay rồi sao?”
“Chưa đâu.” Taran nói, “Nhưng Morgant sẽ sớm đến đây thôi, tôi e là vậy.
Và rồi thời khắc của chúng ta sẽ điểm. Gurgi thế nào rồi?”
“Tội nghiệp, nó vẫn còn bất tỉnh.” Eilonwy đáp. “Cứ để nó nằm yên đấy,
như vậy tốt hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.