BIÊN THÀNH - Trang 108

19

THÚY THÚY BỎ CHẠY VÀO RỪNG TRE, ÔNG GIÀ cũng mãi không
chịu xuống đưa đò, việc này theo cách nhìn của cậu Hai Na Tống, chỉ
chứng tỏ tiền đồ rõ ràng có chút bất lợi. Tuy trong lời lẽ ông quản đò,
không lời nào không cho biết “việc này có hy vọng”, nhưng cách nói rụt rè,
ấp úng rất không đắc thể. Cậu Hai nghĩ đến anh và hiểu sai sự việc đó đi.
Cậu có chút phẫn uất và tức giận. Hôm thứ ba sau khi về nhà, bên Trung
Trại có người đến thăm dò. Người ấy ở nhà ông Thuận Thuận và hỏi ông
chủ nhà để biết cậu Hai nghĩ thế nào, phải chăng cậu còn có ý tiếp nhận nhà
xay xát mới dựng? Ông Thuận Thuận quay sang hỏi con, xem ý kiến cậu
như thế nào. Cậu Hai nói:

- Cha ạ, nếu cha thấy việc này là vì cha, nhà ta có thêm nhà xay xát, có
thêm người, như thế sống vui hơn thì cha cứ nhận lời. Còn nếu việc này là
vì con thì con phải nghĩ thêm cho kỹ, ít lâu nữa rồi hãy nói. Con còn không
biết con nên có nhà xay xát hay nên có con đò, bởi vì số mệnh con có lẽ chỉ
cho phép con được đưa đò.

Người thăm dò ghi nhớ lời nói đó, trở về Trung Trại để báo tin. Khi về đến
bến đò ở núi Bích Khê, người ấy gặp ông quản đò. Nhớ tới lời cậu Hai nói,
bác ta không khỏi tủm tỉm cười. Sau khi hỏi và biết bác ta là người Trung
Trại, ông già lại hỏi bác ta đến Trà Đồng làm gì. Người Trung Trại trong
lòng có mực thước ấy đáp:

- Chẳng có việc gì cả, chỉ đến chơi nhà ông quản bến Thuận Thuận ở phố
bờ sông thôi.

- Đến chơi hẳn phải nói chuyện gì chứ?

- Cũng có nói mấy câu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.