BIÊN THÀNH - Trang 38

- Thúy Thúy, đừng có hờn dỗi, ông mà ngã xuống sông thì con vịt này chạy
mất đấy!

- Ai mà thèm con vịt đó!

Người ông đã hiểu cháu vì sao không vui bèn cất tiếng hát bài chèo chống
đò cho thuyền hạ thủy. Tiếng hát tuy khàn nhưng tiếng nào tiếng nấy tròn
vành rõ chữ chứ không hàm hồ. Thúy Thúy vừa nghe, em dừng chân đứng
lại, hỏi:

- Ông ơi ông, thuyền của ông phải chăng đã từng xuống đến bãi Thanh
Lãng?

Ông già không nói gì, vẫn tiếp tục hát. Cả hai đều nhớ cậu Hai nhà Thuận
Thuận đang ăn tết ở dưới bãi Thanh Lãng, nhưng chẳng ai hiểu người kia
nhớ vì điều gì. Hai ông cháu đều im lặng cho mãi đến khi về bên suối. Tại
bến đò, người trông đò thay đã đưa đò sang bờ bên này đón họ. Cả ba
người qua suối về đến nhà, bóc bánh chưng ra ăn, sau đó người coi hộ đò
muốn về thành. Thúy Thúy lập tức đốt đuốc để người ấy cầm soi đường mà
về. Khi người ấy sang suối trèo lên núi, Thúy Thúy cùng ông ngoại đứng
trên đò trông theo. Thúy Thúy nói:

- Ông ơi, ông nhìn “lâu la” đang lên núi kìa.

Ông già giơ tay kéo chão, mắt nhìn xoáy vào sương mù giăng trên sông,
dường như ông nhìn thấy cái gì đó và khe khẽ thở phào. Khi đò đã sang tới
bờ bên nhà, Thúy Thúy lên bờ trước còn ông già vẫn ở lại canh đò. Ông
biết vì ăn tết nên thế nào cũng có người ở làng khác lên thành xem đua
thuyền rồng, đến tối phải trở về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.