BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 140

--- Một đao của Phó Hồng Tuyết không những rạch phá yết hầu của hắc

y nhân, đồng thời cũng rạch đứt y phục của y.

--- Vật hắc y nhân hồi nãy lấy nhét trong ngực, là châu bảo hiện tại nằm

trong vũng máu.

Huyết dịch đỏ tươi, châu bảo sáng lạn.
Hắc y nhân ngưng chú nhìn châu bảo trong máu tươi, qua một hồi rất lâu

mới từ từ nói:

- Ngươi quả nhiên đã biết ta là ai.
Phó Hồng Tuyết không nói gì, tia đồng tình trong mắt càng sâu đậm.
Tả thủ của hắc y nhân run rẩy thò ra, bấu lấy số châu bảo trong vũng

máu.

Châu bảo tinh oanh như sao sáng, máu tươi diễm lệ như tường vi, những

giọt máu lần theo châu bảo lại nhỏ hòa trong vũng máu.

Hắc y nhân dùng hữu thủ tháo khăn che mặt xuống, sau đó đem châu bảo

gói trong khăn, gói cẩn thận, phảng phất muốn đem cái bọc đó làm lễ vật
giao cho tình nhân sơ luyến.

Nguyệt quang như sóng mắt tình nhân vuốt ve trên mặt hắc y nhân.
Người vĩnh viễn vô phương thực hiện mộng tưởng thứ hai đó, không ngờ

lại là Lạc Lạc Sơn.

* * * * *
Lạc Lạc Sơn đem gói châu bảo từ từ giơ lên:
- Mộng tưởng của ta vô phương thực hiện, ngươi có thể giao cái gói này

cho nàng không?

- Được.
Phó Hồng Tuyết tiếp nhận gói châu bảo, dùng giọng nói khẳng định đáp

lời:

- Ta nhất định giao trước mặt nàng.
- Đa tạ.
Đó là câu nói cuối cùng trong đời Lạc Lạc Sơn.
Nhìn Lạc Lạc Sơn chết hư thoát, nỗi thống khổ trong mắt Phó Hồng

Tuyết càng nồng đậm hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.