BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 178

- “Phải” - A Thất đáp - “Ta là Loan Đao A Thất”.
Phó Hồng Tuyết lại chú thị nhìn y một hồi lâu, điềm đạm hỏi:
- Ngươi đã lầm.
- Ta đã lầm?
- “Ngươi nếu quả quang minh chính đại đến tìm ta, có lẽ ngươi có thể

nhìn thấy đao” - Phó Hồng Tuyết nói từng tiếng.

- “Nhìn thấy đao?”
Trước ngày hôm nay, A Thất tuyệt đối không tin câu nói đó, nhưng hiện

tại y đã không thể không tin, trong mắt y lại lộ xuất những biểu tình phức
tạp đó lần nữa.

Mục quang của Phó Hồng Tuyết lại đón nhận thần tình “giải thoát” trong

ánh mắt của A Thất, hắn lẳng lặng nhìn A Thất, cũng không biết bao lâu
sau, hắn mới thở dài nhè nhẹ.

A Thất cũng thở dài một hơi, biểu tình phức tạp trên mặt cũng theo tiếng

thở dài đó mà tan biến, chỉ còn dư lại nỗi hoan du giải thoát và hư thoát,
sau đó y chợt dùng một khẩu khí rất chân thành mà thốt:

- Cảm tạ ngươi.
- “Không cần khách khí” - Phó Hồng Tuyết hững hờ đáp lời.
A Thất vì sao đối với Phó Hồng Tuyết vừa chém đứt tay mình lại nói lời

cảm tạ?

Phó Hồng Tuyết đương nhiên hiểu rõ ý tứ của A Thất, cho nên hắn mới

nói “không cần khách khí”, bởi vì hắn cũng là người dụng đao.

Người si đao thông thường cũng giống như người si tình.
Người hãm mình trong lưới tình, bị tơ tình quấn quyện, không những vô

phương tự thoát thân, thậm chí muốn cầu chết cũng không thể nào.

Lối sống đó còn tệ hơn chết, thứ thống khổ đó phát ra từ tận thâm sâu cốt

tủy, cũng duy nhất có người si đao mới có thể hiểu thấu.

Cho nên tơ tình thông thường phải cần thanh kiếm trí tuệ cắt đứt, người

si đao cũng chỉ còn nước chết dưới đao mới có thể giải thoát.

Cho nên Phó Hồng Tuyết tuy đã chém đứt tay A Thất, y không những

không một lời oán trách, còn rất cảm kích Phó Hồng Tuyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.