BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 229

- “Ba người bọn chúng phụng mệnh đi giết ngươi, ta chỉ bất quá phụng

mệnh đến xem”.

- Xem cái gì?
- “Xem toàn bộ quá trình” - Ngô Thiên đáp - “Không cần biết là bọn

chúng giết ngươi, hay là ngươi giết bọn chúng, ta đều phải xem cho rõ rõ
ràng ràng”.

- Hiện tại ngươi có phải đã xem rất rõ?
- Phải.
- Vậy hiện tại có phải ngươi nên đi?
- “Phải” - Ngô Thiên đáp - “Chỉ bất quá ta còn phải xin ngươi một

chuyện”.

- Cứ nói.
- “Ta muốn mang bọn chúng về” - Ngô Thiên đáp - “Không cần biết bọn

chúng sống hay chết, ta đều phải mang bọn chúng về”.

Diệp Khai cười cười.
- “Lúc bọn chúng còn sống đối với ta không có một chút hữu dụng gì,

chết rồi còn có thể dùng gì nữa chứ?” - Diệp Khai đáp - “Chỉ bất quá ta hy
vọng ngươi có thể làm cho ta một chuyện”.

- Xin cứ nói!
- “Không cần biết là ai phái ngươi đến, ta hy vọng ngươi trở về nói với y,

kêu y nên bảo trọng lấy mình” - Diệp Khai thốt - “Đợi đến khi ta gặp y, hy
vọng y còn sống an nhiên khỏe mạnh”.

- “Y có thể làm vậy” - Ngô Thiên đáp - “Y luôn luôn bảo trọng người

mình rất kỹ càng”.

- “Vậy thì cực tốt” - Diệp Khai cười cười - “Ta thật sự hy vọng y có thể

sống đợi đến khi ta gặp y”.

- “Ta có thể bảo đảm y tạm thời vẫn không thể chết” - Ngô Thiên cũng

cười cười - “Ta còn có thể bảo đảm ngươi rất mau chóng gặp được y”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.