BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 240

- “Vô luận là ai muốn ôm trọn cả mảnh đất này, đều không phải là

chuyện dễ dàng” - Mã Không Quần chợt chuyển đổi đề tài - “Ngươi có biết
tất cả ở đây, ta làm sao mà có được không?”

--- Là tâm địa đen tối của ngươi đã giết hại hảo bằng hữu của ngươi,

Bạch Thiên Vũ, mà chiếm được.

Phó Hồng Tuyết tịnh không nói ra câu đó, hắn chỉ lạnh lùng nhìn Mã

Không Quần.

- “Đó là nhờ tính mạng của hảo hữu và vô số huynh đệ của ta đổi về” -

Mã Không Quần thốt - “Bọn họ đã chết, nhưng ta lại còn sống”.

- Ta biết.
- “Cho nên vô luận là người nào cũng đừng mong chiếm đoạt tất cả từ

trong tay ta” - Mã Không Quần nghiến răng, lại chầm chậm nói - “Trừ
Bạch Y Linh”.

Phó Hồng Tuyết không hiểu ý tứ của câu nói đó, cũng may Mã Không

Quần lại rất mau chóng giải thích.

- “Mã Phương Linh tuy là mạng của ta, nhưng vì Bạch Y Linh, ta có thể

vì nghĩa vụ mà gạt bỏ hết tất cả” - Lão nhìn Phó Hồng Tuyết - “Ngươi có
hiểu ý tứ của ta không?”

- “Ta không hiểu” - Phó Hồng Tuyết thật sự không hiểu.
- “Mối thù giết con gái bất cộng đái thiên, tuy nhiên...” - Mã Không

Quần cắn môi - “Tuy nhiên Bạch Y Linh lại thích ngươi”.

Bạch Y Linh?
Phó Hồng Tuyết đã dần dần thấu hiểu ý tứ của lão.
Tất cả sự nghiệp của Vạn Mã Đường là do vợ chồng Bạch Thiên Vũ thu

tóm về, cho nên đứa con côi của họ Bạch, Mã Không Quần tất phải chiếu
cố, chiếu cố vô điều kiện, đó gọi là “giang hồ nghĩa khí”.

Cho nên Phó Hồng Tuyết cho dù có giết Mã Phương Linh, nhưng vì

Bạch Y Linh, Mã Không Quần tất phải buông tha Phó Hồng Tuyết.

Đó là nguyên nhân hôm nay Mã Không Quần mang Phó Hồng Tuyết đến

đây.

Tuy vậy sự thật có quả thật như vậy hay không?
Người bị giết mai táng dưới phần mộ này có thật sự là Mã Phương Linh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.