BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 247

của hắn, không cần biết là hắn né bên nào, chỉ cần hắn vừa động đậy là
chết.

Hắn không động.
Hắn nghe tiếng gió phát ra không trực tiếp bắn vào người hắn, hắn cũng

tính đúng chủ ý của người xuất thủ.

Hắn tịnh không chắc chắn mười phần, thứ chuyện đó vô luận là ai đều

tuyệt không thể chắc chắn mười phần.

Giữa một sát na không thể ngập ngừng đó, hắn cũng vô phương đắn đo,

nhưng hắn nhất định phải đánh bạc một chuyến, dùng tính mạng của mình
mà đánh bạc, dùng sự phán đoán của mình mà đánh bạc.

Lần đánh bạc này hắn đã thoát hiểm, thắng là thoát hiểm.
Nhưng canh bạc vẫn còn chưa dứt, Phó Hồng Tuyết nhất định còn phải

đánh bạc nữa, đối thủ của hắn nhất định không chịu phóng tha hắn.

Lần này hắn tuy đã thắng, lần tới có thể thua, lúc nào cũng đều có thể

thua.

Thua là mất cái mạng của hắn, rất có khả năng cả người đối thủ cũng

chưa nhìn thấy, mạng đã thua mất rồi.

Phó Hồng Tuyết lại chắc chắn khẳng định con người trong phòng là

người hắn cả đời chưa từng gặp qua.

Chỉ cần là người hắn đã gặp qua, hắn có lòng tin hắn nhất định có thể đã

nhận ra rồi, đó đương nhiên cũng là kinh nghiệm xông pha giang hồ của
hắn.

Cả đối thủ là ai cũng không biết, lại có thể thua cả cái mạng, phương

pháp chết đó Phó Hồng Tuyết đương nhiên không nguyện ý, cho nên hắn
đột nhiên bắt đầu ho húng hắng.

Ho đương nhiên là có thanh âm, có thanh âm là có mục tiêu, hắn đã đem

mình bộc lộ hoàn toàn cho đối phương biết.

Cho nên hắn lập tức lại nghe thấy tiếng gió, tiếng gió phảng phất muốn

làm tê liệt cả người hắn.

Vừa nghe thấy tiếng gió, người của Phó Hồng Tuyết đã phóng người,

dùng tận hết tiềm lực của hắn để phóng mình, tránh bên dưới tiếng gió.

Trong bóng tối đột nhiên lóe lên đao quang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.