BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 245

- “Tổ chức?” - Mã Không Quần lẩm bẩm - “Là vì tổ chức, ta mới hy

vọng ngươi đi”.

Mã Không Quần quay người ngưng chú nhìn Bạch Y Linh, nhấc tay vuốt

má nàng nhè nhẹ, trong mắt ngập tràn nỗi quan tâm trìu mến.

- “Tôi đi thì ông làm sao đối diện với tổ chức?” - Bạch Y Linh hỏi - “Thủ

đoạn của tổ chức, ông không thấu hiểu sao?”

- “Có lẽ ngươi nói không sai, ta đã già rồi” - Mã Không Quần thở dài nhè

nhẹ - “Bởi vì ta đã già, cho nên ta mới hy vọng ngươi sống được khoái lạc
một chút, hy vọng ngươi có thể ly khai nơi này”.

Lão dừng một chút, để những giọt nước mắt muốn chảy ra tan dần trong

hốc mắt, mới nói tiếp:

- Còn về tổ chức... Dù gì đi nữa ta cũng đã già, ta còn có gì để sợ nữa?
Mây đen còn chưa tiêu tán, lúc mưa rào đổ xuống, khí lạnh khốc liệt lại

đã bố ráp, một tiếng sấm chấn động mang tai vang lên.

Lúc nghe thấy tiếng sấm ngột ngạt đó, Phó Hồng Tuyết đã quay trở về

phòng, mặt đất quanh đây đã chìm lỉm trong bóng tối, trong phòng còn
chưa thắp đèn, tối thui tối mịt.

Phó Hồng Tuyết từ khi rời khỏi triền núi đã bước thẳng một lèo không

dừng chân đến đây, tới bây giờ hắn đương nhiên cũng không có ý định
dừng lại, nhưng hắn vừa khoa chân phải lại phảng phất đã bị người nắm lại
giữa không trung.

Lông tóc trên toàn thân hắn giữa giây phút đó đột nhiên dựng đứng lên

hết.

Bốn bề tĩnh lặng yên ắng, một tiếng động cũng không có, Phó Hồng

Tuyết tại sao lại đột nhiên biến thành như vậy?

* * * * *
Bóng tối bát ngát vô biên, tĩnh mịch chết chóc, không có ánh sáng, cũng

không có tiếng động.

Phút giây Phó Hồng Tuyết đang khoa chân bước qua cửa phòng, tất cả

mọi động tác đều đình chỉ, bởi vì hắn nghe thấy một thứ thanh âm rất kỳ
quái, không phải là tiếng bước chân, cũng không phải là tiếng hô hấp, mà là
một thứ thanh âm khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.