BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 248

Đao quang lạnh như băng, đao quang tử vong!
Khi Phó Hồng Tuyết đang ho húng hắng, hắn đã bạt đao, một trong năm

thanh đao ghê gớm nhất thiên hạ.

Tiếng động đó vừa vang lên, lại mang đến tịch mịch chết chóc.
Phó Hồng Tuyết vừa rơi mình ra sau, cũng không động đậy nữa, cả hô

hấp đều đình chỉ, duy nhất có thể cảm thấy là mồ hôi lạnh nhỏ xuống từ
chót mũi hắn.

Cũng không biết bao lâu sau, xem chừng dài đăng đẳng như vĩnh cửu,

Phó Hồng Tuyết mới nghe thấy một tiếng động khác.

Hắn đang đợi tiếng động đó.
Vừa nghe thấy tiếng động đó, cả người hắn lập tức hư thoát, từ từ buông

thả nới lỏng.

* * * * *
Tiếng động Phó Hồng Tuyết nghe thấy là một tiếng rên cực kỳ yếu ớt, và

một tràng hơi thở hổn hển.

Người chỉ có thống khổ đến mức cực hạn, đã hoàn toàn vô phương

khống chế lấy mình, mới có thể phát ra thứ thanh âm đó.

Phó Hồng Tuyết biết trận chiến này hắn đã thắng.
Thắng tuy vừa mệt mỏi vừa gian khổ, nhưng hắn cuối cùng đã thắng.
Hắn từng thắng qua, thường hay thắng, cho nên hắn còn sống.
Hắn luôn luôn nghĩ không cần biết ra sao, thắng lợi và sinh tồn ít ra luôn

tốt hơn thất bại, luôn tốt hơn chết.

Nhưng lần này hắn cơ hồ cả tư vị chiến thắng cũng đều không còn kịp

thời phân biệt, trong bóng tối bao la vô biên chợt đã phát ra một vùng ánh
sáng.

--- Quang minh cũng giống như hắc ám, luôn luôn đột nhiên mà tới, ai

cũng không biết nó lúc nào tới, nhưng mình nhất định phải có tín tâm, nhất
định phải tin nó sớm muộn gì cũng tới.

Phó Hồng Tuyết chung quy đã nhìn thấy con người đó, con người mang

đầy oán hận, một mực muốn giết hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.