BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 255

Nghe lời nói đó, Tô Minh Minh lập tức cảm thấy mừng rỡ, nàng giơ đôi

bàn tay đặt lên hai vai Diệp Khai, dùng một giọng nói hân hoan thốt:
“Chàng đã quyết định đi Hầu Viên thám thính, vậy bây giờ bọn ta xuất
phát”.

Nàng thở mạnh, lại nói:
- Nếu không, đêm dài lắm mộng, bọn chúng có thể hủy diệt chứng cứ.
- Đi bây giờ?
- “Ừm” - Tô Minh Minh gật đầu - “Bây giờ đã khuya, cảnh giới của bọn

chúng nhất định rất lỏng lẽo, bọn ta nhất định có thể mau chóng tra ra bí
mật của bọn chúng”.

- “Được, bọn ta nhất định cũng có thể rất mau chóng chết tại Hầu Viên” -

Diệp Khai chợt cười thốt.

- “Trong Hầu Viên nếu quả thật có bí mật không thể cho ai biết, bọn ta

bây giờ đi nhất định lọt vào hầm bẫy của bọn chúng” - Diệp Khai thốt -
“Người ta thông thường đều nghĩ càng khuya càng là thời cơ tốt để thám
thính bí mật”.

- Kỳ thật lại trái lại?
- “Đúng” - Diệp Khai cười thốt - “Nơi che giấu bí mật, càng khuya càng

cảnh giới nghiêm mật, bởi vì bọn chúng dĩ nhiên cũng có thể nghĩ ‘đêm
khuya là thời cơ tốt nhất để điều tra bí mật’, cho nên nơi có bí mật, thông
thường ban đêm đều là nơi nguy hiểm nhất”.

Trên mặt Tô Minh Minh chợt bao phủ một nỗi ưu lự:
- Vậy khi nào bọn ta đi mới tốt?
- Sáng sớm.
- “Sáng sớm?” - Tô Minh Minh hỏi - “Tại sao phải là sáng sớm?”
- “Bởi vì lúc đó là thời khắc cảnh giới của bọn chúng đã đến mức cực

hạn, cũng là thời gian đổi ca canh phòng” - Diệp Khai cười đáp - “Người
canh phòng cả đêm, lúc đó tinh thần và định lực chú ý đều đã tới lúc mệt
mỏi nhất, người mới tiếp phiên cũng mới trong tổ ấm ra tới, tinh thần của
bọn chúng vẫn còn vương vấn trong tổ ấm, cho nên lúc đó mới là thời khắc
tốt nhất để đi dò la bí mật”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.