BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 285

- “Ta biết ngươi nhất định nhìn ra thương tích trí mệnh của bọn chúng” -

Vương lão tiên sinh thốt - “Chỉ bất quá ta vẫn hy vọng ngươi nhìn nhiều
lần, nhìn tử tế từng chút”.

Lão lại bổ sung:
- Ngươi tốt hơn hết là nhìn tử tế từng bộ vị vết thương của ba người này

và ba người kia, nhìn càng kỹ càng tốt.

Kim Ngư dù sao cũng là nữ hài tử, đối với người chết ít nhiều gì cũng có

phần sợ sệt xác chết, trong tâm tuy biết rõ ông ta kêu mình làm vậy tất có
thâm ý, lại vẫn lắc đầu thốt:

- Tôi không nhìn, người đã chết rồi, còn có gì để nhìn?
- “Những người chết khác đương nhiên không có gì tốt lành để coi,

người chết trong đây lại rất hấp dẫn” - Vương lão tiên sinh đáp - “Người
muốn đến nhìn bọn chúng cũng không biết bao nhiêu mà kể, ngươi nếu thật
sự không coi, quả thật đã bỏ lỡ một cơ hội tốt”.

- Tôi không tin.
- “Ngươi không tin?” - Vương lão tiên sinh cười cười - “Không tin thì

ngươi có thể đi hỏi Diệp Khai”.

- “Tại sao tôi phải hỏi chàng?” - Kim Ngư hỏi - “Ông có thể để cho tôi đi

hỏi sao?”

Kim Ngư đã biết bao nhiêu bí mật đó, Vương lão tiên sinh còn có thể để

nàng ra khỏi Hầu Viên sao? Vấn đề đó mới là vấn đề Kim Ngư quan tâm
nhất, Vương lão tiên sinh lại cười cười, lại chuyển đổi đề tài.

- “Kinh Vô Mạng, con người đó ngươi có từng nghe qua chưa?” - Vương

lão tiên sinh hỏi.

- “Có nghe qua” - Kim Ngư chỉ còn nước đáp lời - “Nghe nói y là cánh

tay phải của Thượng Quan Kim Hồng”.

- “Kinh Vô Mạng là một quái nhân, y cả đời chỉ si hai thứ” - Vương lão

tiên sinh thốt - “Một là si Thượng Quan Kim Hồng, tịnh không phải là thứ
si giữ nam nữ, mà là si tôn kính, si sùng bái, hai là si kiếm”.

Lão ngừng một chút, lại thốt:
- Ngoại trừ Thượng Quan Kim Hồng ra, không cần biết mình là người

nào, cùng y có giao tình gì, đều đừng mong thuyết phục y làm bất kỳ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.