BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 291

- “Một dùng quyền và phi đao, một hoàn toàn dùng kiếm” - Vương lão

tiên sinh thốt.

- “Đúng” - Kim Ngư nói - “Cho nên tôi có một nghi vấn”.
- Cứ nói.
- “Kinh Vô Mạng và Diệp Khai tuyệt đối hoàn toàn đều do sư phụ khác

nhau giáo dưỡng, nhưng chiếu theo vết thương trên thi thể mà xem, Kinh
Vô Mạng phảng phất có võ công của Diệp Khai” - Kim Ngư hỏi - “Chuyện
đó là sao?”

Vương lão tiên sinh đang cười.
- Có lẽ nào Kinh Vô Mạng đã học được võ công của Diệp Khai?
- “Không phải là học” - Vương lão tiên sinh đáp - “Kinh Vô Mạng chỉ từ

vết thương trên thi thể mà nghiên cứu ra lộ số xuất thủ của Diệp Khai, sau
đó chiếu theo lộ số đó mà dùng kiếm đâm ra”.

- “Ý tứ của ông có phải nói Kinh Vô Mạng đã có thể dùng thủ pháp

giống hệt Diệp Khai, đem những người đó làm thí nghiệm dưới kiếm của y,
muốn giết Diệp Khai xem chừng cũng không khó?” - Kim Ngư hỏi.

Vương lão tiên sinh không trả lời liền, lão chỉ nhìn nàng chăm chú, nhìn

từ mái tóc đen nhánh, vầng trán rộng, một mực nhìn cho tới đôi chân thon
thả mang đôi giày lụa, sau đó mới thở dài một hơi.

- “Một nữ nhân như ngươi, Diệp Khai không ngờ lại không chú ý đến” -

Vương lão tiên sinh lắc đầu thở dài - “Gã thật ra là một tên lưu manh? Hay
là một con heo?”

- “Vốn tôi cũng không biết chàng thật ra là gì?” - Kim Ngư đáp - “Hiện

tại tôi cuối cùng đã nghĩ thông suốt”.

- Vậy gã là gì?
- “Chàng vốn không phải là vật gì, chàng là người” - Kim Ngư đáp - “Là

người chết”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.