BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 31

Không có gì! Mã Không Quần không có tới một chút phản ứng dị dạng,

lão chỉ dùng ánh mắt thẫn thờ nhìn ra cửa, nhìn Phó Hồng Tuyết.

Hoa Mãn Thiên vùng đứng dậy, ánh mắt giận dữ quét ngang Phó Hồng

Tuyết đang đứng ngoài cửa:

- Ngươi là ai? Sao dám vào Vạn Mã đường nói lời ngông cuồng?
Vân Tại Thiên đập bàn:
- Đùa một lần đã đủ rồi, Phó Hồng Tuyết ngươi quá lời rồi!
Đối với ánh mắt và giọng nói giận dữ của Hoa Mãn Thiên và Vân Tại

Thiên, Phó Hồng Tuyết phảng phất đều như không nghe thấy, trong mắt
của hắn chỉ có một mình Mã Không Quần.

Đôi mắt Phó Hồng Tuyết chớp cũng không chớp, nhìn thẳng Mã Không

Quần, sau đó mới từng bước tiến vào.

Bước đi của hắn tuy chừng như rất vụng về, chậm chạp, nhưng hiện tại

mỗi một người trong đại sảnh lại nhìn không ra khuyết điểm trên chân hắn,
bởi vì một vật trên người hắn đã che đi khuyết điểm của hắn.

Ai ai cũng chỉ nhìn thấy đao trong tay hắn.
Đao đen sì.
Đao đen sì như tử vong.
Bàn tay cầm đao lại trắng nhợt.
Trắng nhợt đến mức như tử vong.
Ánh mắt mỗi một người đều chú thị lên đao trong tay Phó Hồng Tuyết.

Mọi người đều tin rằng cái mà thanh đao đó mang đến, chỉ có tử vong.

Thao đao đó không có vỏ đao sáng loáng, cũng không có trang sức đẹp

mắt. Vỏ đao dùng hai miếng trúc thiên niên giáp thành, cán đao lại dùng
khúc cây bình thường gọt dũa thành.

Cả thanh đao làm cho người ta có cảm giác phảng phất như một thứ đồ

chơi của trẻ nít, nhưng mỗi một người đều nhất định hiểu rõ, thanh đao đó
không phải là một món đồ chơi dễ chơi.

... Thanh đao đó nhất định có thể lấy sinh mệnh vạn vật trong một giây,

còn quỷ?

Thanh đao đó có phải cũng có thể siêu độ hồn phách của quỷ trong một

giây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.