BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 312

Diệp Khai vừa quay đầu là đã nhìn thấy chủ nhân của đôi tay lông lá dài

thượt đó.

Khỉ.
Bưng đồ ăn ra không ngờ lại là khỉ.
Hiện tại cuối cùng đã nhìn thấy khỉ, nhưng Diệp Khai không tưởng

tượng nổi khỉ trong Hầu Viên không ngờ đã được huấn luyện đến mức đó.

Mỗi một con khỉ bưng một dĩa đồ ăn, đứng thành một hàng rất có quy

củ, đồ ăn vừa đặt xuống bàn, hướng về phía Vương lão tiên sinh gật đầu
một cái, sau đó lập tức quay mình bước ra.

Khỉ vốn là động vật hay gây rối gào rít, nhưng bao nhiêu con khỉ đó

không phát ra bất cứ tiếng động nào, bọn chúng im lặng quy củ mang đồ ăn
ra đặt trên bàn, sau đó trở vào, giống như một đội phục dịch có huấn luyện
kỹ càng, thậm chí công tác so với đám người nô bộc còn có hiệu suất tốt
hơn.

Nhìn thấy tình hình đó, Diệp Khai không khỏi cười khổ.
- “Truyền thuyết tổ tiên của nhân loại là khỉ” - Diệp Khai thốt - “Tôi hiện

tại cũng có chút tin tưởng”.

- “Khỉ là một động vật thông minh nhất trong tất cả những động vật, bọn

chúng không những có động tác rất giống người, cả hành vi tư tưởng đều
tiếp cận hành vi tư tưởng của người” - Vương lão tiên sinh thốt - “Mình
đem một đám khỉ nhốt chung một chỗ, bọn chúng trước hết là bắt đầu có
hành vi tranh đoạt quyền lợi”.

- Tranh làm Hầu Vương?
- “Phải” - Vương lão tiên sinh thốt - “Người một khi sinh ra, cũng đã bắt

đầu tranh đoạt”.

- “Đó chỉ là một số người” - Diệp Khai nghĩ khác.
- “Không phải một số người, mà là toàn nhân loại” - Vương lão tiên sinh

thốt - “Chỉ là mục tiêu tranh đoạt không giống nhau”.

Vương lão tiên sinh rót rượu vào chén, lại nói:
- Có người tranh đoạt quyền lợi, có người tranh đoạt tiền tài, có người

tranh đoạt nữ nhân, có người tranh đoạt sự nghiệp, có người tranh đoạt
thắng bại, có người tranh đoạt địa vị, có người tranh đoạt sinh tồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.