BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 415

Bức họa tuy rất lớn, cảnh vật trong họa lại rất đơn thuần, chỉ có một nữ

nhân đang ngồi trên một cái ghế, trên tay ôm một đứa bé đang bú.

Đứa bé là bé trai, nữ nhân lại là Phong Linh.
Phong Linh trong họa mỹ lệ như bên ngoài, hài tử bồng trong lòng nàng

vận hoa y, đội mũ đỏ, nhìn chỉ mới ra đời khoảng hai ba chục ngày, lại
trắng trẻo mập mạp, cực kỳ khả ái.

Nhưng đôi mắt to tròn không ngờ lại có nhãn thần lãnh đạm, cô độc.
--- Có lẽ nào đứa bé ôm trong lòng Phong Linh là thân sinh cốt nhục của

hắn, là máu huyết của hắn?

Không thể nào, không thể được.
Một đêm triền miên cùng Phong Linh, đến hôm nay chỉ bất quá cỡ mười

ngày, làm sao có thể sinh hạ đứa bé?

Ý tứ trong bức họa đó có phải muốn đề tỉnh Phó Hồng Tuyết rằng Phong

Linh đang trong tay “y”, đứa bé cũng đang trong tay “y”?

Nhìn thấy bức họa đó, trên mặt Phó Hồng Tuyết một chút biểu tình cũng

không có, nhưng trong tâm hắn lại hy vọng được đi đến ẳm bồng đứa bé đó
làm sao.

Nhưng hắn phải kiên nhẫn, hơn nữa phải lãnh tĩnh.
Chủ nhân của bức họa đó là ai? Là người thế nào? Ở đây có nguy hiểm

gì?

Tất cả những câu hỏi đó đòi hỏi hắn phải lãnh tĩnh, tuyệt đối lãnh tĩnh để

đối phó.

Tòa đại sảnh đó đương nhiên không chỉ rộng bốn trượng bảy thước,

ngoài bức họa đó ra, trên bức tường trắng như tuyết còn treo đủ thức đủ
dạng vũ khí.

Kỳ trung có một cây búa đá to lớn dùng để săn thú thời thượng cổ khi

đồng thiết còn chưa được phát hiện, có trường mâu và phương sóc các
tướng sĩ thời Chiến Quốc dùng giao phong nơi sa trường, có Thanh Long
Yểm Nguyệt đao của mà Võ Thánh Quan Vũ sử trong truyền thuyết, cũng
có Khóa Hổ lam và Hồ Hình kiếm những món ngoại môn binh khí hiếm
thấy trong giang hồ.

Nhưng kỳ trung nhiều nhất lại là đao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.