BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 429

- “Những thứ vũ khí treo trên tường không những thu thập đầy đủ, hơn

nữa đều là tinh phẩm. Chỉ cần là người từng luyện võ, đều khó tránh khỏi
nhìn không chớp mắt, chỉ có ngươi không ngờ vẫn không động tâm” -
Vương Linh Hoa bỗng thở dài - “Kỳ quái nhất là bức họa trên bức tường
bên phải của đại sảnh, ngươi không ngờ cả nhìn một cái cũng không nhìn”.

- “Bên phải?” - Phó Hồng Tuyết ngẩn người - “Trên tường bên phải có

bức họa?”

Phó Hồng Tuyết nhớ là có bức tranh trên bức tường đối diện cửa chính

của đại sảnh, trên bức tường bên phải rõ ràng là trống không, làm sao lại có
thể có bức họa?

- “Chỉ cần ngươi nhìn một cái là biết có hay không” - Vương Linh Hoa

cười đáp.

Phó Hồng Tuyết đương nhiên phải nhìn, chàng vừa quay đầu lại, cả

người đã bàng hoàng.

Trên bức tường rõ ràng không có một thứ gì hiện tại lại có một bức họa.
* * * * *
Nhân vật trong bức họa trên tường có rất nhiều, giống như thật.
Phảng phất là vẽ một đoạn cố sự, trong mỗi một đoạn cố sự đều có cùng

một người, người đó là Phó Hồng Tuyết.

Phó Hồng Tuyết vừa quay đầu, thứ đầu tiên nhìn thấy là chính mình.
--- Khí trời u ám, tiểu trấn vùng biên thùy, trên đường trường có một tòa

tửu lâu, trong tửu lâu có hai người, một là Diệp Khai, một là Phó Hồng
Tuyết.

- “Ngươi chắc nhớ đó là tình cảnh mười năm trước, lần đầu tiên ngươi

đến Tương Tụ lâu, ngộ kiến Diệp Khai” - Vương Linh Hoa thốt.

Phó Hồng Tuyết đương nhiên nhớ, lúc đó là lần đầu hắn mang thanh đao

đen sì, ôm thù hận trong lòng đến Biên Thành tìm Mã Không Quần ở Vạn
Mã đường để báo thù.

--- Trên đoạn cố sự thứ hai, Phó Hồng Tuyết đang trong một gian phòng

u ám, ôm ấp quấn quýt một nữ nhân.

Nữ nhân trong họa là Thúy Bình, Phó Hồng Tuyết đương nhiên không

quên một đêm nồng nàn đó, nhìn thấy đoạn cố sự đó, trong mắt Phó Hồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.