BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 78

- “Chàng cũng là hạng người vì nữ nhân mà đánh lộn sao?” - Tô Minh

Minh tròn xoe mắt nhìn chàng.

- “Đó còn tuỳ xem là dạng nữ nhân nào, trong tình hình nào” - Diệp Khai

cười đáp.

- Nếu quả là tôi thì sao?
- “Hắn không thể vì nàng mà đánh lộn” - Tiêu Biệt Ly trả lời giùm Diệp

Khai - “Có một Đinh Linh Lâm, đã đủ cho hắn điên đầu, nếu quả thêm
nàng vào, ta bảo đảm đầu của hắn sẽ phình to như đầu bò”.

- “Vậy cũng không thành yêu quái mà” - Tô Minh Minh lại cười khúc

khích - “Đầu bò thân người, tôi nghe nói ở vùng viễn tây xa xôi, có một đất
nước người dân cung phụng thứ thần đó”.

Nhìn bề ngoài của Tô Minh Minh, cực kỳ hiền lành tội nghiệp đáng

thương, nhưng khi nói chuyện lại như một thiếu nữ tinh nghịch đang lúc
xuân thì.

Diệp Khai đối với nàng càng lúc càng có hứng thú, đôi mắt láo liên của

chàng đã bắt đầu hoành tảo trên người nàng, chàng lại nhớ đến lúc cơn gió
hồi nãy thổi bay bạch sa bào của nàng, nhớ đến cảnh tình bên trong.

Tô Minh Minh phảng phất biết Diệp Khai đang nghĩ gì, hai má nàng lại

lập tức ửng hồng, đầu cũng cúi xuống từ từ.

Diệp Khai chưa uống đã say.
Hồ rượu đặt trên bàn, rượu đã chui vào trong dạ dày của Diệp Khai.
Ba món đồ ăn tinh trí, một hồ rượu mạnh, ba người, cỗ bài xương đã bị

đẩy qua một góc bàn, Tiêu Biệt Ly đặt con bài cuối cùng xuống, mới hỏi
Diệp Khai:

- Yến tiệc đêm hôm qua ở Vạn Mã đường ra sao? Lần này Mã Không

Quần lại là ai?

Vừa nói đến vấn đề đó, thần sắc Diệp Khai đã bắt đầu ngưng trọng,

chàng trầm tư một hồi lâu mới mở miệng:

- Ngươi có tin người đã chết còn có thể sống lại không?
- “Có một thứ người chết có thể sống lại” - Tiêu Biệt Ly đáp - “Nhưng

thứ người đó tịnh không hoàn toàn chết đi, chỉ là nín thở cầm hơi, đợi đến
lúc khẩu khí lại khai thông là có thể sống lại”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.