BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 79

- “Thứ người đó chỉ có thể cầm hơi trong nhiều ngày” - Diệp Khai thốt -

“Ta nói là người cách sau mười năm lại sống lại”.

- Không thể có.
- Nhưng sự thật lại bày trước mắt.
- “Mã Không Quần lại sống lại?” - Tiêu Biệt Ly hỏi.
- “Không chỉ là lão, còn có Công Tôn Đoạn, Hoa Mãn Thiên, Vân Tại

Thiên, Mộ Dung Minh Châu... Tất cả những nhân vật có liên quan đến
mười năm trước đều sống lại” - Diệp Khai đáp - “Trừ những người lặt vặt
trong tiểu trấn này”.

--- Những người lặt vặt, là chỉ bọn Trương Lão Thực, Lý Mã Hổ.
- “Ngươi nhìn rõ ràng?” - Tiêu Biệt Ly không tin lời nói của chàng - “Có

thể là người ta dịch dung mà?”

- “Đôi mắt của ta là gì chứ?” - Diệp Khai chỉ vào mắt mình - “Nếu quả là

dịch dung giả trang, tuyệt đối không thể thoát khỏi mắt ta”.

- “Có thể là anh em song sinh?” - Tô Minh Minh lên tiếng.
- “Một người còn có thể, nhưng bao nhiêu người như vậy...” - Diệp Khai

lắc lắc đầu.

Tiêu Biệt Ly nâng chén rượu uống từ từ, song nhãn ngưng chú nhìn bức

tường đối diện, mục quang như thấu suốt bên ngoài bức tường, lạc vào một
nơi không biết tên tuổi, qua một hồi rất lâu, y mới mở miệng, thanh âm của
y phảng phất từ nơi không biết tên tuổi đó truyền lại.

- “Trong u minh, có một lực lượng thần bí tồn tại mà nhân loại vô

phương tưởng tượng được” - Tiêu Biệt Ly từ từ nói - “Thậm chí lúc còn
chưa có nhân loại, lúc Bàn Cổ còn chưa khai thiên, lực lượng thần bí đó đã
có rồi”.

Diệp Khai lắng nghe, Tô Minh Minh lại hỏi:
- Lực lượng thần bí đó ra sao?
- Không ai biết.
Tiêu Biệt Ly lắc đầu, thu hồi mục quang, sau đó mới uống cạn chén

rượu.

- “Đám người Mã Không Quần lần này sống lại, giải thích duy nhất là đã

chịu sự thao tác của lực lượng thần bí đó” - Tiêu Biệt Ly nói - “Ta thậm chí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.