BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 147

Mã Phương Linh mỉm cười:
- Họ không phải những đứa con nít, tự họ ra về thì có quan hệ gì? Ngươi

thở than cái chi chứ?

Diệp Khai lại thở dài đáp:
- Chỉ vì, mười ba người đến, thì một chết, mười một thất tung!
Mã Phương Linh mở to mắt:
- Người chết là ai?
Diệp Khai lại thở dài lượt nữa:
- Phi Thiên Tri Thù!
Mã Phương Linh hỏi dồn:
- Còn thất tung?
Diệp Khai kể:
- Lạc đại tiên sanh, Mộ Dung Minh Châu cùng chín người tùy hành với

hắn.

Mã Phương Linh sửng sốt:
- Họ đi đâu?
Diệp Khai từ từ thốt:
- Địa phương này thường phát sanh lắm quái sự!
Bỗng, Mã Phương Linh bật cười, đáp:
- Biết đâu ngươi không đa nghi quá độ! Biết đâu họ chẳng trở lại đông

đủ.

Diệp Khai lắc đầu, rồi hỏi:
- Tại hạ có thể tùy tiện theo xe các vị đến phía trước kia chăng?
Mã Phương Linh đáp:
- Đương nhiên là được! Bất quá... ngươi đến phía trước đó để làm gì?
Diệp Khai đáp:
- Tìm những người mà tại hạ không thấy.
Mã Phương Linh cau mày:
- Làm sao ngươi biết được họ còn ở trong vùng phụ cận? Biết đâu họ

chẳng đi theo những con đường khác về mất đất rồi?

Diệp Khai lắc đầu:
- Không thể có việc đó!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.