BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 250

Chỉ có đôi mắt của lão là sắc lạnh, chớp chớp hung quang như đôi mắt

chim ưng.

Lão nhìn Diệp Khai với ánh mắt đó rồi lão hỏi:
- Ai nhờ các hạ đến giết lão phu? Có thật như vậy chăng?
Diệp Khai gật đầu, đáp đoạn cuối bỏ đoạn đầu.
Vạn Mã Đường chủ tiếp:
- Nhưng các hạ không tưởng giết lão phu!
Diệp Khai hỏi:
- Làm sao các hạ biết?
Vạn Mã Đường chủ đáp:
- Bởi vì, nếu các hạ tưởng giết lão phu, thì không khi nào tìm đến lão phu

tố cáo.

Diệp Khai mỉm cười, không thừa nhận, không phủ nhận.
Vạn Mã Đường chủ tiếp:
- Chắc các hạ cũng thấy rõ, muốn giết lão phu, đâu phải là việc dễ làm!
Diệp Khai trầm ngâm một chút:
- Các hạ muốn biết ai nhờ tại hạ giết các hạ?
Vạn Mã Đường chủ lắc đầu:
- Hỏi để mà hỏi, hỏi nhưng không cần các hạ đáp, bởi lão phu không cần

biết.

Diệp Khai cau mày:
- Tại sao?
Vạn Mã Đường chủ lạnh lùng:
- Bởi, lão phu hỏi, nhưng vẫn biết bọn người đó là những ai rồi, và từ lúc

nào cũng thế, lão phu chẳng hề xem họ ra quái gì.

Lão từ từ tiếp luôn:
- Người muốn giết lão phu, không chỉ một vài, mà là rất nhiều, nhưng

trong số đó, nếu kể về giá trị đáng chú ý nhất, chỉ có một thôi!

Diệp Khai hỏi:
- Ai?
Vạn Mã Đường chủ đáp:
- Lão phu vố không thể đoán định là các hạ hay Phó Hồng Tuyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.