BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 263

Vân Tại Thiên chỉ có nghe, chỉ có thở dài chứ không làm gì hơn.
Vạn Mã Đường như nức nở, tiếp:
- Đáng lẽ y không nên chết. Song hiện tại y đã chết rồi.
Không nên chết hay không thể chết? Thật khó hiểu cho cái ý tứ của lão

ta.

Vân Tại Thiên căm hận:
- Nhất định là Phó Hồng Tuyết giết y.
Vạn Mã Đường nghiến răng, rồi gật đầu tiếp:
- Ta có lỗi với y. Đáng lẽ ta nên nghe lời y, trước hết hạ sát bọn nó.
Vân Tại Thiên chụp cơ hội liền:
- Hiện tại...
Vạn Mã Đường nặng giọng:
- Muộn rồi. Quá muộn rồi.
Vân Tại Thiên hừ một tiếng:
- Nhưng chúng ta không thể buông tha cho Phó Hồng Tuyết. Chúng ta

nhất định phải phục cừu.

Vạn Mã Đường gật đầu:
- Đương nhiên là phải phục cừu. Chỉ bất quá...
Bỗng lão ngẩng mặt lên, cao giọng thốt:
- Bất quá trước khi phục cừu, ta còn phải làm mấy việc.
Vân Tại Thiên chớp mắt, hỏi dò:
- Việc chi?
Vạn Mã Đường gọi:
- Ngươi lại gần đây. Ta nói cho nghe.
Đương nhiên là Vân Tại Thiên bước tới.
Vạn Mã Đường tiếp:
- Ta nhờ ngươi thay ta làm một vài việc.
Vân Tại Thiên nghiêng mình:
- Xin đường chủ cứ phân phó.
Vạn Mã Đường buông nhanh:
- Ta muốn ngươi chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.