BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 279

- Sáng sớm hôm nay hẳn ngươi có nói gì đó nhiều lắm với ông.
Diệp Khai mỉm cười:
- Cô nương nên biết lệnh tôn không phải là người lắm miệng mà tại hạ

cũng không phải là kẻ lắm mồm.

Mã Phương Linh nhảy choi choi, hét lên:
- Nhất định là hai người có nói với nhau nhiều chuyện lắm, những

chuyện mà hai người không muốn cho ta nghe. Nếu chẳng như vậy thì
ngươi đã nói với ta rồi.

Diệp Khai trầm nhâm một lúc, đoạn từ từ hoỉ:
- Cô nương thật sự muốn tại hạ nói?
Mã Phương Linh hừ một tiếng:
- Không thật thì giả à?
Diệp Khai nhìn thẳng vào mặt nàng:
- Nếu tại hạ nói rằng lệnh tôn muốn gả cô nương cho tại hạ thì cô nương

có tin chăng?

Mã Phương Linh đáp:
- Đương nhiên là không tin.
Diệp Khai hỏi:
- Tại sao?
Mã Phương Linh thốt:
- Ta...
Bỗng nàng dậm chân, quay mình hằn học:
- Người ta đang bấn loạn tâm thần muốn chết đây mà ngươi còn đùa cợt

được à?

Diệp Khai hỏi:
- Tại sao tâm thần bấn loạn?
Mã Phương Linh lắc đầu:
- Ta cũng chẳng biết tại sao. Nếu biết được thì ta đâu có bối rối.
Diệp Khai cười nhẹ:
- Cái đó mới nghe qua mường tượng là có lý lắm.
Mã Phương Linh hừ một tiếng:
- Chẳng lẽ sau khi nghe rồi ngươi thấy không có lý?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.