BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 350

- Nhưng bên cạnh lão hiện tại không còn ai dám chết, chịu chết vì lão,

cho lão!

Trầm Tam Nương thốt:
- Công Tôn Đoạn chết, lão cảm như gãy mất một cánh tay!
Diệp Khai lắc đầu:
- Không phải hoàn toàn đúng! Công Tôn Đoạn đành là một bằng hữu

trung thành của lão, lão vẫn không tựa vào y mà tìm một sự bảo hộ cho lão.
Con người cẩn thận, tinh tế đó, không hề tin ai hơn tin chính mình và chỉ có
mình tự bảo vệ an toàn cho

mình thôi, tuyệt đối không bằng vào một tiếp trợ ngoại lai. Sự tiếp trợ

ngoại lai chỉ được dùng vào việc chủ yếu, việc tạo dựng cơ nghiệp. Sự tiếp
trợ ngoại lại đối với lão ta là những viên gạch lót đường tiến đến thành
công, là những nấc thang lên đài danh vọng. Có điều lão cũng là tay khá,
không quá phũ phàng đối với thuộc hạ!

Trầm Tam Nương thở dài:
- Thực ra, Công Tôn Đoạn chưa phải là con người đáng cho lão tựa vào!
Diệp Khai tiếp:
- Lão hiểu Công Tôn Đoạn hơn bà nhiều!
Trầm Tam Nương thốt:
- Bằng vào nhận xét đó, công tử lập luận rằng lão có bố trí mai phục tại

thị trấn?

Diệp Khai mỉm cười:
- Nếu lão không tin tưởng là thừa sức đối phó với Phó Hồng Tuyết, thì

khi nào lão lưu lại địa phương này mãi đến nay?

Trầm Tam Nương trầm giọng:
- Thế công tử nghĩ Phó Hồng Tuyết không có một cơ hội phục thù?
Diệp Khai đáp:
- Giả như nếu chỉ có việc giết một mình Vạn Mã Đường chủ, thì có thể

có cơ hội!

Trầm Tam Nương hỏi:
- Nếu hắn còn tưởng rằng cần tìm tung tích sáu người kia?
Diệp Khai lắc đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.