BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 371

Mã Phương Linh thấy chàng thì thần sắc biến đổi rất kỳ quái. Có lẽ nàng

đắn đo xem có nên gọi chàng hay không.

Chàng bước tơí, mỉm cười hỏi:
- Cô nương mạnh giỏi?
Mã Phương Linh cắn môi, rồi buông cộc lốc:
- Không mạnh giỏi.
Hôm nay nàng bỏ áo hồng, vận áo trắng, mặt nàng xanh nhợt như ốm đi

phần

nào.
Nàng hốc hác quá, mường tượng hai đêm rồi nàng đều thức trắng. Diệp

Khai chớp mắt hỏi lại:

- Còn Tam lão bản?
Mã Phương Linh ttrừng mắt: - Hỏi làm gì? - Tùy miệng mà hỏi vậy mà,

có làm gì đâu.

Mã Phương Linh hừ một tiếng: - Không ai mượn ngươi hỏi.
Diệp Khai thở dài, cười khổ: - Thì thôi. Coi như tại hạ không có nói vậy.
Mã Phương Linh gằn giọng: - Còn ta thì ta lại muốn hỏi ngươoi. Vừa rồi

ngươi đi đâu? Diệp Khai vẫn cười:

- Tại hạ đã không thể hỏi cô nương thì tại sao cô nương lại muốn hỏi tại

hạ?

Mã Phương Linh lạnh lùng:
- Tại ta cao hứng.
Diệp Khai điềm nhiên:
- Tại hạ tưởng nên nói cho cô nương biết là việc làm của nam nhân tuyệt

đối không thể để cho nữ nhân hiểu.

Mã Phương Linh cắn môi, lộ vẻ hận:
- Hẳn ngươi đã làm việc bất lương chi đó.
Diệp Khai tiếp:
- Cũng may là tại hạ không quen phóng hỏa.
Mã Phương Linh xì một tiếng:
- Vậy người phóng hỏa là ai?
Diệp Khai chớp mắt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.