BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 38

- Tuy các hạ mới đến đây một đêm thôi, song cái danh hào hoa của các

hạ truyền khắp Biên Thành, hà huống, nếu không phải là bậc anh hùng, thì
làm gì các hạ được đệ nhất mỹ nhân trong thiên hạ tặng châu hoa?

Diệp Khai trố mắt:
- Các hạ nhận được đóa châu hoa này?
Người đó đáp:
- Chính tại hạ tặng đệ nhất mỹ nhân!
Không đợi Diệp Khai nói chi, gã thở dài, cười khổ, tiếp:
- Rất tiếc, tại hạ thuộc giống đa tình, song chưa hề được mỹ nhân tặng

một nụ cười duyên.

Diệp Khai mỉm cười, đập tay nhẹ vào vai gã, thốt:
- Bình sanh, tại hạ từng được người trân trọng, nhưng trân trọng đến mức

độ tặng châu hoa như thế này, thì quả thật đây là lần thứ nhất! Mà cũng là
lần thứ nhất tại hạ được nghe lời tán thưởng như các hạ vừa thốt.

Diệp Khai nhìn nhận, người áo trắng này cũng là một tay khá, chẳng kém

Hoa Mãn Thiên, và điều nhận xét này một lần nữa xác định là tại Vạn Mã
Đường có quá nhiều rồng nằm hổ nấp.

Hắn nóng biết chủ nhân Vạn Mã Đường là con người như thế nào.
Sở dĩ, ngồi một lúc, chẳng thấy khách nào đến, hắn hỏi:
- Còn ai nữa chăng?
Người đó đáp:
- Nghe nói, còn có một người nữa, và người này thì do các hạ mời thay.
Diệp Khai thốt:
- Nếu thế, thì các hạ không phải lo lắng, bởi thế nào hắn cũng đến, và

đến bằng phương tiện riêng tư của hắn. Tại hạ muốn hỏi đến bốn người kia.

Người đó trầm ngâm một lúc:
- Hiện tại, đáng lẽ họ phải đến đây rồi...
Diệp Khai lạnh lùng:
- Nhưng hiện tại, họ vẫn chưa có mặt!
Người đó vụt cười, tiếp:
- Cho nên, chúng ta không cần đợi nữa. Đi, trước sau gì cũng đi, đi ngay

là hơn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.