BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 4

lên người của gã thiêu niên.

Người đàn bà đưa hai tay lên cao như nói với... quỉ thần:
- Vì một ngày này, vì muốn có một ngày nay, ta đã phải chuẩn bị mười

tám năm trời, mười tám năm ròng rã, bây giờ, thời gian chuẩn bị đã hoàn
toàn, tại sao ngươi còn chưa chịu ra đi?

Gã thiếu niên cúi đầu ấp úng:
- Ừ... đi...
Thanh đao trên tay người đàn bà bay ra cắm phập trên mặt đất, cắm phập

trước mặt gã thiếu niên, giọng người đàn bà y như gió rít trên núi tuyết:

- Đi ngay, dùng thanh dao này chặt tất cả đầu của chúng rồi về đây gặp

lại ta, bằng không, trời cao sẽ nguyền rủa ngươi, thánh thần, ma quỉ sẽ
nguyền rủa, và ta, ta cũng nguyền rủa ngươi nữa, đi ngay!

Gió vẫn hú từng cơn.
Khí lạnh ngập đầy mặt đất, ập vào con người, xuyên thủng vào cơ thể.
Người đàn bà đứng sững như pho tượng nhìn theo gã thiếu niên.
Không ai thấy được vẻ mặt của bà ta trong lúc ấy, vì mảnh lụa đen đã tạo

thành bức màn che rờn rợn.

Màn đêm phủ xuống dày hơn, gã thiếu niên đi vào trong ấy.
Bóng dáng của hắn hòa tan thành một màu đen.
Mặt đất tối sầm. Con đường trước mắt của hắn tối sầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.